Lâm thị và Điền thị là hàng xóm ở Liễu gia thôn, hai người thường xuyên cùng nhau thêu thùa may vá, quan hệ khá tốt. Điền thị giỏi may vá, có khi Lâm thị sẽ mời nàng ấy giúp đỡ. Lâm thị chán chét tính cách mềm như quả hồng của Điền thị, để Chu lão bà tử làm khó đủ bề, khiến người ta có chút cảm giác hận sắt không thành thép. Lâm thị là người mạnh mẽ, hung hãn có tiếng ở Liễu gia thôn. Lâm thị là vợ Liễu đồ tế, lúc trước khi vừa gả tới, giặt giũ nấu cơm đến làm việc dưới ruộng, việc gì cũng làm, chịu thương chịu khổ vẫn bị công công bà bà trách móc nặng nề chà đạp đủ bề. Ban đầu nàng ta còn cố gắng chịu đựng, tránh cho người ngoài nói mình bất hiếu. Nhưng Liễu đồ tể tuôn thờ ơ lạnh nhạt, không nói giúp nàng ta câu nào.
Sau này Lâm thị mang thai, bà bà vẫn ngược đãi nàng ta, thậm chí có chút ngày càng nặng hơn. Lâm thị thật sự không nhịn được, ban đêm thừa dịp Liễu đồ tể ngủ trói tay chân gã, cầm chổi đánh gã một trận ra trò. Vì Lâm thị có thai nên Liễu đồ tể bị đánh cũng không dám động vào nàng ta.
Sau này chỉ cần Lâm thị chịu ấm ức ở chỗ bà bà thì ngay buổi tối sẽ đánh Liễu đồ tể một trận.
Có lần Lâm thị bị bà bà chọc tức quá mức, ban đêm nàng ta cầm d.a.o mổ heo khoa tay múa chân lung tung trên người Liễu đồ tể một trận, thề liều mạng với cả nhà bọn họ.
Tuy rằng nàng ta chỉ hù dọa một chút nhưng đã dọa Liễu đồ tể và cha mẹ gã sợ gần chết. Từ đó về sau, công công bà bà không dám trách móc nàng ta nặng nề nữa, Liễu đồ tể càng đối với nàng nói gì nghe nấy.
Lâm thị sinh liền ba đứa con trai, ba đứa con trai lớn lên giống Liễu đồ tể, đứa nào cũng cao lớn vạm vỡ, vô cùng lực lưỡng. Nàng ta là một người phân rõ phải trái, chỉ là trong mắt không chứa nổi hạt cát, công công bà bà nàng ta trái lại kính trọng nàng ta vài phần.
Tất cả mọi người rắc chút thảo dược lên quần áo, không còn la hét chuyện muỗi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-92.html.]
Giờ Mùi canh ba, sau khi Liễu Bỉnh Đức kiểm kê lại nhân số, mọi người tiếp tục lên đường.
Có Chương Nhược Cẩn dẫn mọi người hái thảo dược, hắn ta đi tới đâu, bên cạnh luôn có một đám người đi theo. Các thôn dân ai cũng biết dược liệu bán được giá, trên núi nhiều dược liệu như vậy, bình thường mọi người không biết thì cũng thôi đi, bây giờ bên cạnh có một đại phu, dược liệu nào không biết thì có thể hỏi đại phu. Chương Nhược Cẩn cam tâm tình nguyện giới thiệu tất cả các loại dược liệu cho mọi người, còn dạy mọi người phân biệt những loại dược liệu này thế nào. Vì vậy trong lúc vô tình khoảng cách giữa hắn ta và các thôn dân đã được kéo gần. Người vùi đầu lên đường đi nhanh một chút, người hái thuốc thì từ từ tụt lại phía sau. Liễu Bỉnh Đức có chút nóng nảy, giữa các thôn dân không thể quá phân tán, người đi trước chỉ có thể dừng lại chờ người phía sau.
Ca ca dắt ngựa đi phía trước, tẩu tử theo sau, Liễu Tiêu Vân không dám đi quá nhanh, nàng còn phải cẩn thận chăm sóc hai đứa cháu. Cũng không biết xảy ra chuyện gì, từ khi Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc nhìn thấy cữu cữu hái dược liệu thì cảm thấy cực kỳ có hứng thú với thảo dược. Ở trên núi, hai đứa bọn nó chạy như bay, còn tách khỏi mọi người tự tìm thảo dược, Liễu Tiêu Vân đành phải theo sát phía sau. “ Cô cô, mau nhìn kia, đó có phải là linh chi không? ” Liễu Thừa Nam ở phía trước kêu lên. “ Là xích linh chi!” Liễu Thừa Bắc cũng hưng phấn la to.
Liễu Tiêu Vân bước nhanh tới, thấy trên một cây gỗ khô đổ xuống đất mọc ra mấy cây linh chi đỏ tươi. Nàng đếm thử, có sáu cây, kích thước còn rất lớn. “ Ừm, không sai, là linh chi!” Liễu Tiêu Vân cười nói. “ Cô cô, cháu muốn tự hái!” Liễu Thừa Nam kích động. Liễu Thừa Bắc không cam lòng tụt lại phía sau: “ Cháu cũng muốn tự hái!” '
Liễu Tiêu Vân vui vẻ: “ Được, cô cô chia cho hai đứa, Thừa Nam hái ba cây linh chi trước mặt, Thừa Bắc hái ba cây linh chi phía sau được không? ”
‘‘Vâng!” Hai thằng nhóc cùng kêu lên đồng ý. Liễu Tiêu Vân cho hai đứa uống chút nước linh tuyền, ăn thịt bò khô: “ Bắt đầu hái linh chi đi!”
‘‘Cô cô, như vậy sẽ không làm hỏng linh chi chứ? ” Liễu Thừa Nam thận trọng ngắt linh chi.
“ Ngắt từ gốc linh chi, dùng sức một chút. “ Liễu Tiêu Vân cho hai đứa lời khuyên. “ Được rồi, cháu hái được một cây linh chi!” Tay nhỏ của Liễu Thừa Bắc cầm một cây linh chi, vui vẻ hoạt bát.