Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:56
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương Nhược Cẩn lặng lẽ quan sát, trí nhớ của Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc rất tốt, chỉ trong một buổi sáng, chúng đã biết hơn mười loại dược liệu. Chẳng trách lúc hai tỷ muội Liễu Chi Nhi bị côn trùng cắn chúng đã hái bạc hà đưa đến. Lúc leo núi, Chương Nhược Cẩn đang hái bạc hà, Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc nhìn thấy, hai đứa tò mò hỏi đó là thảo dược gì, hắn ta cũng giải thích nhưng không ngờ hai thằng bé nhớ ra. Bạc hà có vị cay nồng, the mát và khá hiệu quả trong việc giảm ngứa sau khi bị côn trùng cắn. Chương Nhược Cẩn đích thân chỉ cho thôn dân, loại nào nên nghiền nát và xoa lên người để trị côn trùng cắn, loại nào nên rắc lên quần áo để đuổi muỗi.

Các thôn dân đồng loạt ghi nhớ rồi quay về chỗ bắt đầu thực hành. Sau khi chuẩn bị xong thảo dược, mọi người bắt đầu bôi lên người, một số người không chỉ bôi lên quần áo mà còn bôi lên túi.

“ Những loại thảo mộc này mát quá, còn rất thơm nữa!”

“ Chà, khỏi phải nói, xoa lên cánh tay rồi thì không còn ngứa nữa thật này, quả là công hiệu. “

“ Dù sao thì cũng hái được nhiều thảo dược nên ta cũng bôi nhiều hơn, bối lên mặt và cổ thêm một chút nữa đi. “

“ Ha ha! Còn bôi nữa thì sẽ thành mặt mèo đó. “

“ Không sao! Chỉ cần không bị muỗi đốt là được!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-91.html.]

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc thấy dân làng thoa thảo dược lên người, chúng rất vui: “ Cữu cữu, có phải sau khi bôi thảo dược lên thì muỗi sẽ không dám cắn mọi người nữa đúng không? ”

Chương Nhược Cẩn mỉm cười, gật đầu: “ Như vậy sẽ tốt hơn nhiều rồi. “ Liễu Tiêu Minh vuốt ve cái đầu nhỏ của hai con trai, nói với giọng điệu của một người cha già: “ Hai đứa con phải hết lòng học hỏi theo cữu cữu đấy. “ …

Liễu Tiêu Minh biết làm nghề mộc nên khá khéo tay, huynh ấy nhân lúc mọi người hái thảo dược đi tới bên cạnh chặt một ít cành mây, sau khi làm sạch thì ngồi trên đồng cỏ bắt đầu đan gùi nhỏ cho hai đứa con trai. Mất một lúc, huynh ấy đã bện ra hai cái gùi nhỏ giống hệt nhau. Liễu Tiêu Minh gọi hai đứa con trai lại: “ Thừa Nam, Thừa Bắc, lại đây đeo thử xem!” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đeo gùi nhỏ lên, thích thú cho cữu cữu xem: “ Cữu cữu, cữu xem! Gùi nhỏ!”

“ Ừm! Rất tốt, đeo trên lưng vừa vặn!” Chương Nhược Cẩn khen ngợi. Chương thị cầm thuốc bột ca ca đưa mình rắc lên quần áo người nhà một ít. Liễu Tiêu Vân ngửi thử, rất dễ ngửi, ngoại trừ có chút mùi cỏ xanh thì còn thoang thoảng mùi đàn hương. Trong không gian của nàng có rất nhiều bình thuốc đuổi muỗi côn trùng, đều là không màu lại không mùi. Nếu đã rắc thuốc bột lên quần áo thì nàng không cần xịt nước thuốc kia nữa.

Điền thị cũng cùng thôn dân làm một chút thảo dược đuổi muỗi, nàng ấy còn chưa kịp rắc một ít lên quần áo hai đứa con gái đã bị Chu lão bà tử giành mất. Sau khi Chu lão bà tử đổ thảo dược lên quần áo Liễu Thuyên Trụ, còn dư lại thì rắc lên quần áo của mình, trong miệng còn không ngừng mắng: “ Đồ phá của, đói c.h.ế.t ngươi đi, cho ngươi cầm đồ ăn nhà mình tặng người ta!” Trong mắt Điền thị đầy ấm ức, nàng ấy chỉ đưa mấy viên tề thái cho Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc, ai ngờ để Chu lão bà tử nhìn thấy, chẳng những không cho nàng ấy ăn trưa, còn làn nhẫn véo vài cái trên cánh tay nàng ấy, nổi lên một mảnh tím xanh.

Liễu Chi Nhi và Liễu Điều Nhi nhân lúc nãi nãi bôi thảo dược cho ca ca, mỗi đứa để dành nửa viên tề thái cho mẹ ăn. Điền thị nhìn viên đồ ăn hai đứa cho gái cho mình, nước mắt rơi lã chã. Nàng ấy gả cho Liễu Đại Cường mười năm rồi, mặc kệ bà bà trách móc nặng nề ra sao, Liễu Đại Cường cũng không nói giúp nàng ấy câu nào. Nàng ấy thường xuyên tự trách số bản thân không tốt, sau khi thành thân sinh hai đứa con gái cũng không sinh được con trai. Chẳng những để bà bà xem thường mà còn liên lụy hai đứa con gái chịu tội theo nàng ấy. Có đôi khi nàng ấy cảm thấy sống tiếp không có ý nghĩa gì, thật muốn c.h.ế.t bên ngoài, lại thương hai đứa con gái không ai quan tâm. Cố chịu đựng thôi, nhịn mấy năm nữa đến khi hai đứa con gái thành thân!

Lâm thị đi tới đưa cho Điền thị một ít thảo dược: “ Ngươi ngốc à! Cơm ngươi làm bản thân lại không được ăn, bà già kia không cho ngươi ăn cơm thì ngươi không ăn hả? Haiz, phải nói ngươi thế nào mới được đây, chuẩn bị chút thảo dược cũng có thể để bà già kia cướp mất. Rắc số thảo dược này lên quần áo Liễu Chi Nhi và Liễu Điều Nhi một chút đi, tránh cho lát nữa lại bị muỗi đốt!” Điền thị cảm kích nhận lấy thảo dược, rắc một ít lên quần áo hai đứa con gái.

Loading...