Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:49
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ Hình như người kia bị điên rồi. “ Hạ Đồng Sinh cau mày nói. Nhìn thương nhân đi ngang qua trước mặt bọn họ, Liễu Văn Xương lắc đầu: “ Có lẽ hắn đã nhận ra rồi. “ Liễu Tiêu Vân đề nghị: “ Chúng ta về thôi. “

Ba người họ bắt đầu quay về. Trên đường trở về, Hạ Đồng Sinh đưa cho Liễu Văn Xương một con gà rừng. Liễu Tiêu Vân đưa cho Liễu Văn Xương một con thỏ hoang.

Liễu Văn Xương ôm con gà rừng và thỏ, vẻ mặt hài lòng: “ Sau này ta sẽ đi săn với hai người các ngươi. “

Hạ Đồng Sinh rất thoải mái: “ Chỉ là chuyện nhỏ thôi. “

“ Tiểu Vân, sao ngươi tại lợi hại như vậy chứ!” Liễu Văn Xương khen ngợi từ tận đáy lòng. “ Cứ luyện tập nhiều thôi, chỉ cần quen là được!” Liêu Tiêu Vân chỉ có thể nói như vậy. Hạ Đồng Sinh đứng bên cạnh nói: “ Nếu ngươi có cung tên trong tay thì chẳng phải sẽ càng lợi hại hơn sao? ”

Liễu Tiêu Vân không trả lời, trong không gian của nàng có cung, nhưng bắt mấy con thú rừng nhỏ này thì không cần dùng đến.

Hạ Đồng Sinh đột nhiên chỉ về phía trước rồi nói: “ Chỗ phát sáng bên kia có phải có nước không? ”

‘‘Hình như là nước, sao đến giờ ta vẫn không phát hiện chứ? ” Liễu Văn Xương hơi khó hiểu. Liễu Tiêu Vân cũng nhìn thấy nước từ vách đá chảy xuống tạo thành một đầm nước nhỏ ở chỗ trũng. Trong lòng nàng ngầm hiểu, là do lúc về đi chệch theo con đường ban đầu một chút. Đầm nước nhỏ không dễ phát hiện lắm, cách nơi nghỉ ngơi của thôn dân cũng không quá xa. Ba người bước nhanh hơn, khi trở về đã thấy mọi người dọn dẹp sạch sẽ, từng nhà bắt đầu nấu ăn.

Liễu Văn Xương vội vàng nói với mọi người: “ Phía trước cách đây không xa có một đầm nước nhỏ, mọi người có thể đến đó lấy nước nấu ăn. “

‘‘Nước ở đâu? ”

‘‘Để ta dẫn mọi người qua đó. “

Mọi người đã đào được rất nhiều rau dại và nấm tươi, còn đang phát sầu vì không biết phải rửa sạch chúng thế nào. Nước trong túi nước là để uống, bọn họ luyến tiếc không muốn dùng để rửa rau dại, giờ nghe nói tìm được nước, ai nấy cũng hưng phấn. Liễu Tiêu Vân đưa gà rừng và thỏ hoang săn được cho ca ca: “ Ca ca, cho huynh!” Liễu Tiêu Minh trợn tròn mắt: “ Thừa Nam và Thừa Bắc mang về một con gà rừng rồi. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-88.html.]

“ Không sao, ăn không hết thì ướp muối. “ Liễu Tiêu Vân nói rồi đi làm chuyện khác. “ Mau lên!” Chương thị thúc giục, tẩu ấy đã chọn xong nấm rồi, đang đợi hầm gà rừng. Liễu Tiêu Minh chỉ biết lắc đầu, từ khi học võ công từ muội muội, nhà bọn họ chưa từng thiếu thịt gà rừng, thỏ hoang, cả thịt lợn rừng nữa.

Hạ Đồng Sinh dẫn thôn dân mang theo rau dại và nấm, mấy nhà khác cũng săn được gà rừng và thỏ hoang cũng đi cùng đến đầm nước nhỏ để làm thịt. Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn mang theo gà rừng và thỏ hoang đến đầm nước nhỏ. Liễu Tiêu Vân ở lại nấu ăn cùng tẩu tử. Nàng đột nhiên phát hiện hai cháu trai nhỏ đang ngồi trên bãi cỏ lẳng lặng đọc sách y. Nhìn kỹ lại, đúng là chúng đang đọc Chương Y Kinh Phương quyển thứ nhất và quyển thứ hai, trông cũng rất nghiêm lúc. Liễu Tiêu Vân lấy túi nước cho bọn trẻ uống nước rồi đưa cho chúng mấy viên kẹo và thịt bò khô.

“ Tẩu tử, Thừa Nam và Thừa Bắc có thể hiểu sách y sao? ”

‘‘Không chỉ vậy đâu, chúng còn cùng nhau đi đào thảo dược, rất hứng thú với thảo dược, chúng muốn đọc sách y. “

‘‘Vâng! Hai đứa học y thuật thì tốt quá!”

Liễu Tiêu Vân không biết, người xưa có câu truyền nam không truyền nữ, rõ ràng xuất thân từ một thế gia y học, sao lại không có ai dạy tẩu tử học y chứ?

“ Tẩu tử, tẩu cũng có thể học y mà. “

“ Những chữ trên sách y ta đều biết cả, nhưng lại không hiểu. “

Hai người đang nói chuyện, chợt nghe có người lớn tiếng quát: “ Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, bị sâu cắn hai cái thì c.h.ế.t sao? Hai đứa các ngươi lại muốn trốn việc không nấu ăn đúng không? Xem ta có đánh c.h.ế.t ngươi không!”

Liễu Tiêu Vân đứng dậy xem thử, vẫn là Chu lão thái thái kia, bà ta cầm một cây gậy gỗ mỏng, liên tục đánh mắng hai tiểu cô nương.

Hai tiểu cô nương bị đánh mắng là Liễu Chi Nhi chín tuổi và Liễu Điều Nhi bảy tuổi, hai tỷ muội gầy gò ngồi xổm ở đó, rúc vào nhau, không dám trốn cũng không dám khóc. Quần áo trên người hai tiểu cô nương rách nát, cánh tay bị muỗi đốt nổi đầy vết sưng đỏ, chỉ trốn ở bên cạnh gãi mấy cái thôi, không ngờ lại bị Chu lão thái thái phát hiện, nghĩ là bọn họ lười biếng không muốn nấu ăn.

Phu thê Liễu Đại Cường đã đến đầm nước nhỏ rửa rau dại chưa về, Chu lão thái thái mới có thể đánh mắng liên tục như vậy.

Loading...