Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:45
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tiêu Vân nhìn cháu trai, nhóc con thật thông minh, còn lo vải sẽ rơi: “ Sẽ không rơi đâu, cô cô đã quấn chặt cho cháu rồi! Quấn nhiều vải quá cũng không nên!” Làm lại lấy ra một ít vải kêu ca ca tẩu tử và Chương Nhược Cẩn cũng quấn lên. Ca ca và tẩu tử đều vấn quải. Chương thị cũng sợ sâu bọ: “ Tiểu cô, sao muội lại nghĩ ra cách này? Chuẩn bị nhiều vải như vậy từ bao giò? ”

Liễu Tiêu Vân cười cười: “ Đêm qua xé một ít quần áo rách!”

Chương Nhược Cẩn lấy một gói thuốc bột phòng sâu bọ trong hòm thuốc ra, rắc vào quần áo hai đứa bé.

Có phụ nhân thấy Liễu Tiêu Vân dùng vải quấn chân cũng cho rằng là một biện pháp phòng sâu bọ tốt, nhao nhao noi theo, lấy quần áo cũ trong bao ra xé thành từng mảnh quấn vào đùi người nhà.

Sau khi kiểm kê nhân số xong, Liễu Bỉnh Đức nhìn tất cả mọi người đang học Liễu Tiêu Vân dùng vải quấn chân thì đứt khoát chờ thêm một chút, đợi mọi người cột chắc thì leo núi tiếp. Thấy tất cả mọi người đã buộc xong, bắt đầu chuẩn bị lên núi. Hai ngày trước vừa có một cơn mưa, trên núi có chút trơn ướt. Liễu Bỉnh Đức chia hán tử tráng niên trong thôn thành mười tổ, mỗi tổ sáu người, thay phiên đi trước mở đường cho mọi người. Bọn họ tay cầm liềm cắt cành cây lộn xộn cản đường, dùng gậy dài quơ qua tại trong bụi cỏ xua đuổi rắn rết.

Hạ thợ săn quanh năm đi săn trong núi, rất quen thuộc với sự vật trong núi, hắn ta và Liễu Bỉnh Đức đi đầu. Dù sao chưa từng tới núi này, để không lạc đường, Hạ thợ săn vừa đi vừa làm ký hiệu.

Đặc biệt là đi tới chỗ khúc cua, hắn ta buộc vải đã chuẩn bị lên cành cây, dùng d.a.o bầu vẽ mũi tên thể hiện phương hướng. Trên núi chẳng những râm mát mà còn không phơi nắng, mấy ngày nay các thôn dân nghỉ ngơi tốt, ăn uống cũng không tệ, cho dù là người lớn hay trẻ nhỏ, ai ai cũng dưỡng đủ tinh thần, thể lực sung mãn, leo núi cũng có sức.

Thậm chí có thôn dân còn hát vài câu sơn ca, chọc cười mọi người, tâm trạng của mọi người cũng thoải mái. Thế này nào giống dáng vẻ chạy nạn!

Chương Nhược Cẩn đi ngoài cùng để tìm kiếm thảo dược. Vừa mới vào núi hắn ta đã phát hiện trên núi có thể thấy được tất cả các loại thảo dược ở khắp nơi. Liễu Tiêu Minh thấy đại cữu ca vác bao lớn khom lưng vất vả thì kêu hắn ta cũng đặt bao lớn lên lưng ngựa. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc luôn đi theo cữu cữu, tò mò nhìn hắn ta đào thảo dược: “ Cữu cữu, cữu đào cái gì vậy? ”

“ Đây là cỏ đuổi muỗi, đốt lên có thể đuổi muỗi!” Chương Nhược Cẩn vừa đào thảo dược, vừa giới thiệu tên và công dụng thảo dược cho hai đứa nó. Hai thằng nhóc kia học chữ cũng là theo mẹ học trong sách thuốc, có thảo dược hai đứa nó đã từng nghe thấy tên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-86.html.]

Hai đứa cảm thấy hứng thú: “ Cữu cữu, bọn cháu cùng cữu đào thảo dược!” Chương Nhược Cẩn rất vui, xem ra hai đứa cháu trai cảm thấy rất hứng thú với thảo dược. Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn đi phía trước, thỉnh thoảng hét lên mấy câu kêu mọi người đừng tụt lại phía sau.

Nam nhân thường mang đồ khá nặng, không khom lưng được, chỉ có thể vùi đầu đi đường. Người già, phụ nhân, trẻ nhỏ cần đồ nhẹ hơn một chút thì vừa đi vừa đào một ít rau dại. “ Mau nhìn kìa, đó có phải hẹ núi không!”

“ Hình như là vậy! Bên cạnh còn có tề thái!”

‘‘Ở đây có tỏi dại!”

“ Nhiều bồ công anh như vậy!”

“ Ở đây rau đại thật không ít, rau dại phía sau núi Liễu gia thôn đã đào hết rồi, không ngờ rằng rau dại ở đây vậy mà không ai đào!” Thấy đủ loại rau, tất cả mọi người đi không nổi, vừa đi vừa đào rau dại.

Sau một canh giờ rưỡi, Liễu Bỉnh Đức thấy một bãi cỏ rộng lớn thì dừng lại cho mọi người nghỉ ngơi ở đây.

Nam nhân đặt hết đồ vác trên lưng, xác trên tay xuống đất, uống một chút nước, ngồi trên bãi cỏ nghỉ ngơi. Phụ nhân và trẻ con sau khi đặt đồ xuống đất vì đeo gùi, xách rổ đi đào rau dại, hái nấm núi dại. Sau khi trời mưa, trên núi mọc lên không ít nấm dại. Đúng lúc đi qua, tất cả mọi người thấy có không ít nấm núi dại, vừa khéo nghỉ ngơi ở đây nên nhanh chóng đi hái một ít về.

“ Đào rau dại, hái nấm đừng đi quá xa, có chuyện gì thì hét lên một tiếng!” Liễu Bỉnh Đức dặn dò mọi người.

“ Biết rồi!” Mọi người trả lời, một nhóm ba năm người vừa đi vừa nói chuyện, tìm rau dại và nấm khắp nơi.

Liễu Tiêu Vân và tẩu tử cũng đi đào rau dại, phía sau là mẹ con Liễu Văn Uyển.

Loading...