Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:41
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các thôn dân đi rồi quay lại, một buổi trưa cứ thế trôi qua. Giữa trưa, hết mưa, trời trong, mặt trời cũng ló dạng. Hai nhà Liễu Bỉnh Đức và Liễu Tiêu Minh ở cạnh nhau. Liễu Bỉnh Đức đến thăm, hỏi Chương Nhược Cẩn, muốn nghe ngóng chút tình hình. Hắn ta cảm thấy Chương Nhược Cẩn sẽ không vô duyên vô cớ kêu mọi người trở lại chỗ thôn trang nhỏ. Chương Nhược Cần nói với Liễu Bỉnh Đức, mọi người mắc mưa, phải mau nấu chút nước gừng đường uống để tránh chịu lạnh sinh bệnh. Còn nữa, tiếng nổ thật to kia có thể là phía trước có núi lở, hơn nữa có lẽ đường núi đã bị chặn. Liễu Binh Đức nghe vậy thì hốt hoảng.

Núi lở!

Đường núi bị lấp, vậy làm sao đi về phía nam đây?

Chương Nhược Cẩn còn nói cho hắn ta biết, núi lở có thể sẽ kéo dài mấy ngày, để an toàn, tốt nhất mọi người ở lại thôn trang nhỏ hai ngày, hai ngày sau xem tình hình rồi xuôi nam.

Liễu Binh Đức nhìn thanh niên nho nhã lịch sự trước mặt, biết hắn ta vào nam ra bắc, kiến thức rộng rãi, những lời hắn ta nói cũng không phải là ăn nói tung tung. Vì vậy Liễu Binh Đức triệu tập các thôn dân nói rõ tình hình, kêu mọi người ở lại thôn trang nhỏ hai ngày. Các thôn dân không có ý kiến, cũng không nghĩ quá nhiều. Bọn họ cứ làm theo lời lý chính nói sẽ không sai được, nói không chừng còn có thể đi theo kiếm một chút ngân lượng. Không phải ngày hôm qua vừa được chia một lượng bạc à? Hơn nữa quần áo mọi người đều ướt, ống quần toàn là bùn, trong thôn có giếng nước, múc nước giặt quần áo, ở đây nghỉ ngơi hai ngày cũng rất tốt.

Liễu Tiêu Vân lại đang lo lắng đường núi vì núi lở mà bị lấp, con đường này không đi được nữa, có còn đường khác hay không?

Giờ Thân, Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn dẫn theo mấy người đi kiểm tra tình hình giao thông. Bọn họ đi chưa được bao xa đã trở lại, bởi vì bọn họ phát hiện lần này diện tích núi lở rất lớn, con đường núi này đã bị vùi lấp. Liễu Văn Xương nghe vậy vội vàng mở địa đồ ra, xem thử ngoại trừ con đường núi này có còn đường khác hay không. Nhìn hồi lâu hắn ta cũng không tìm được đường khác xuôi nam. Phải làm sao đây?

Liễu Văn Xương cũng nghĩ mãi không ra!Nhận thức của Liễu Tiêu Vân về thời đại này đều là từ trong trí nhớ của nguyên chủ, hiểu biết hiện tại về địa lý rất ít.

Nàng nhìn địa đồ của Liễu Văn Xương, bên trên vẽ núi hồ sông ngòi, thành trấn thôn trang và các con đường lớn nhỏ vẫn rất chi tiết. Nếu Liễu Văn Xương cũng không tìm thấy đường khác, vậy thì không còn cách nào. Liễu Bỉnh Đức triệu tập các thôn dân thương lượng kế tiếp đi thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-84.html.]

…Lúc xuất phát từ Liễu gia thôn ban đầu có hơn ba trăm người, vì nhiều nguyên nhân mà bây giờ còn lại hơn hai trăm người.

Nhiều thôn dân chuyển nhà như vậy, rời xa quê hương, trải qua đủ loại khó khăn, trăm cay nghìn đắng mới đi tới đây, đúng là không dễ. Chỉ là không ngờ rằng Mạc Tập huyện thành đóng chặt cửa thành, không cho vào thành, càng không cho đi qua thành. Đường núi duy nhất vì núi lở mà bị lấp, kêu những thôn dân này một đường đi về phía Lâm An phủ thành ở phía nam thế nào đây?

Hai người Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn cũng mang theo vẻ mặt sầu thảm nặng nề. Các thôn dân đều buồn bực không lên tiếng. Ngày hôm qua nhà nhà vừa được chia một lượng bạc, bọn họ còn rất vui mừng, trên đường chạy nạn còn kiếm được bạc, trong lòng cũng tràn ngập hi vọng đi về phía nam.

Không ngờ rằng hôm nay lại tạt cho mọi người một chậu nước lạnh, vì núi lở nên con đường đi về phía nam bị chặn!

Chương Nhược Cẩn nhìn tất cả mọi người không lên tiếng, hắn ta đứng dậy, mở miệng nói: “ Thật ra cũng không phải là không có cách!”

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Chương Nhược Cẩn.

Chương Nhược Cẩn vẻ mặt như thường: “ Chúng ta có thể leo núi, vượt qua mấy ngọn núi này, cũng có thể vòng qua Mạc Tập huyện thành, sau đó lại theo quan đạo, một đường hướng nam là đến được khu vực Lâm An phủ thành. Đương nhiên, trèo đèo lội suối khá vất vả hơn!”

“ Không thể mang theo xe bò leo núi đúng không? ” Có thôn dân mở miệng hỏi.

“ Xe bò, xe ngựa, xe ba gác cũng không thể mang! Trên xe có thứ gì có thể đặt trên lưng bò, lưng ngựa, dắt bò, ngựa lên núi, những thứ khác chỉ có thể để mọi người vác, hoặc là vứt lại. “ Chương Nhược Cẩn ăn ngay nói thật.

Loading...