Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:37
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xong rồi, xong hết rồi, ông ta sơ sẩy một cái, mười chiếc xe la vật tư cũng không còn. Ông ta không nên vì muốn bớt việc mà trực tiếp dừng xe la nghỉ ngơi ven đường. Ông ta đã sớm biết đó là một thôn trang trống, thấy đám người đi phía trước nam nữ già trẻ đều đó, còn mang theo lương thực, hơn nữa một đường đi theo đội buôn cũng bình yên vô sự, biết là an toàn. Cho đến khi Liễu Binh Đức dẫn các thôn dân vào thôn nghỉ ngơi, đội buôn vì sáng sớm đã phải lên đường nên ngừng tại ven đường nghỉ ngơi, cũng không sắp xếp người trực đêm.

Thương nhân hoàn toàn không ngờ rằng còn có một nhóm người cũng đang nghỉ ngơi trong thôn trang này, chính việc này đã khơi dậy ý nghĩ cướp bóc đội buôn của nhóm người này. Đội buôn bốn mươi lăm người đều rơi vào tập kích trong lúc đang ngủ, vốn dĩ không có sức đánh trả.

Nói gì cũng đã muộn rồi, tất cả đều kết thúc rồi!

Thương nhân như mất hồn, đứng dậy lảo đảo nghiêng ngả rời khỏi.

Giờ Mẹo, đụng phải chuyện như vậy, các thôn dân không ngủ nữa. Liễu Bỉnh Đức kêu mọi người ăn chút gì đó rồi lên đường sớm. Có bếp lò dựng lên tối qua, mọi người nhanh chóng nấu chút cháo bằng lương thực phụ, ăn một chút dưa muối, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tiếp tục lên đường.

“ A! Trời mưa!” Đột nhiên có một thôn dân lớn tiếng kêu lên.

“ Mưa rồi! Thật sự mưa rồi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-82.html.]

“ Mấy tháng không thấy một giọt mưa rồi!”

Mặc dù chỉ là mưa phùn nhưng mọi người vẫn rất hưng phấn, xem ra đi về phía nam là rất đúng, ở đây vậy mà trời mưa. Sắc trời hơi sáng, các thôn dân đã rời khỏi thôn. Trên đường đi mọi người nhìn thấy giao lộ có dấu vết đánh nhau. Mười chiếc xe la không thấy tung tích, đội buôn hơn bốn mươi người cũng không còn bóng dáng. Liễu Tiêu Vân chú ý thấy vết bánh xe la đi về hướng nam, nói cách khác mười chiếc xe la mà nhóm người kia cướp được đi phía trước các thôn dân.

Thương nhân kia có lần theo mười chiếc xe la của ông ta không? Dưới bầu trời mưa phùn, nhóm người nam nữ già trẻ này đều không bung dù che mưa, cũng không khoác áo mưa làm bằng vải dầu trên vai, bọn họ đã mong ngóng một cơn mưa quá lâu. Đi được chừng nửa canh giờ, xe bò nhà Liễu Bỉnh Đức đột nhiên bất động. Không biết sao con bò già sống c.h.ế.t không chịu đi. Mặc kệ phía trước kéo dây cương thế nào, con bò già không động đậy cũng không di chuyển, đầu bò còn quay ra phía sau mãi.

Liễu Bỉnh Đức vỗ lưng con bò già: “ Con bò này, có chút mưa mà ngươi đã không đi! Hay là muốn về với ông bà rồi! Ông bạn già, không thể quay lại!” Con bò già “ Ựm bò ựm bò” đáp lại hắn ta hai tiếng, Liễu Bỉnh Đức không nỡ quất bò già nhà mình, đành phải đứng tại chỗ. Không chỉ có bò nhà hắn ta không đi, xe ngựa nhà Liễu Tiêu Minh cũng không động đậy nữa, mấy chiếc xe bò khác cũng không nhúc nhích. Con ngựa kia còn phát ra tiếng hí, bực bội đạp vó trước lung tung liên tục, xem ra còn muốn quay xe ngựa lại trở về. Mấy con bò kêu “ Ựm bò ựm bò” , ngựa không ngừng hí, đám động vật này đều khác thường.

Có vài thôn dân lén nói thầm: “ Haiz, lâu rồi không mưa, không ngờ rằng mới rơi vài giọt mưa, bò và ngựa vậy mà bị kích thích!” Liễu Tiêu Vân tiến lên đầu, muốn xem thử có phải phía trước có thứ gì đó dọa mấy con vật này sợ hay không. Đột nhiên Chương Nhược Cẩn nói với mọi người: “ Quay lại, mọi người mau quay lại! Không đi thì không kịp nữa!”

Liễu Tiêu Minh lại càng hoảng sợ, huynh ấy nhìn Chương Nhược Cẩn, đại cữu ca làm sao vậy, không đi tiếp mà còn kêu mọi người quay lại. Các thôn dân càng kinh ngạc, có chuyện gì thế, vội vã kêu mọi người quay lại như vậy. Liễu Bỉnh Đức cũng cảm thấy hôm nay con bò già nhà mình quá khác thường. Hắn ta không hiểu vì sao đột nhiên Chương Nhược Cẩn kêu mọi người quay lại, nhưng hắn ta biết nhất định là có lý do. Sau đội biến thành trước đội, trước đội biến thành sau đội, người già thường nói động vật có linh tính. “ Đi nhanh một chút! Phía trước đi nhanh một chút!”

…Lúc này, sắc trời càng thêm u ám, mưa cũng dần dần có xu thế lớn lên. Trong lòng Liễu Bỉnh Đức sốt ruột, hắn ta có dự cảm không lành, cao giọng thúc giục các thôn dân nhanh chóng quay lại. Tuy rằng các thôn dân không biết xảy ra chuyện gì nhưng bọn họ vẫn rất tín nhiệm lý chính, bước chân bất giác nhanh hơn.

Loading...