Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:34
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn tối xong, Liễu Tiêu Vân và tẩu tử thu đọn bát đũa, mấy người Liễu Tiêu Minh dựng lều. Chương Nhược Cẩn lấy làm lạ, hắn ta thấy lều vải đơn giản mà các thôn dân dựng đều làm từ vải dầu, nhưng hai cái lều vải nhà muội muội lại không giống với của bọn họ. Dù hắn ta vào nam ra bắc, kiến thức rộng rãi cũng chưa từng thấy dùng loại chất tiệu này làm lều vải. Hắn ta từng đến biên cảnh, cũng từng khám bệnh cho binh lính biên cảnh, nhìn thấy lều trại của binh lính, hai cái lều vải này trông giống như lều trại của binh lính, nhưng cái này thậm chí còn nhỏ gọn và tiện lợi hơn.

Liễu Tiêu Minh nhận ra tâm tư của hắn ta bèn nói cho hắn ta biết, hai cái phòng nhỏ này là muội muội vô tình nhặt được ở bìa rừng, có thể là nhà giàu lên đường vội vàng đánh rơi. Chương Nhược Cẩn liên tục gật đầu, trong nước có nhiều người tay nghề giỏi, chuyện này cũng có khả năng.

Buổi tối lúc nghỉ ngơi, Chương thị cố ý để Liễu Tiêu Minh và ca ca ngủ lều lớn, tẩu ấy và tiểu cô tử cùng với hai đứa con trai ngủ lều nhỏ. Đợi sau này có thời gian, tẩu ấy sẽ dùng vải dầu may một cái lều khác cho ca ca.

Chương Nhược Cẩn quanh năm xa nhà, từng một mình ở khách điếm, nhà nông, miếu nát, thậm chí là vùng núi hoang vu, cho dù đi tới đâu hắn ta cũng thuận theo lòng mình, thích ứng trong mọi hoàn cảnh. Từ khi tìm được cả nhà muội muội, cuối cùng hắn ta cũng tìm được cảm giác gia đình.

Lúc sắp xếp trực đêm, Liễu Bỉnh Đức cũng sắp xếp Chương Nhược Cẩn bên trong, hơn nữa xếp hắn ta vào nửa đêm sau. Đầu đêm có mười lăm người trực đêm, Liễu Tiêu Minh được xếp vào đầu đêm. Bọn họ một tay cầm đuốc, một tay giữ d.a.o bầu, tuần tra ở chỗ các thôn dân nghỉ ngơi.

Đầu đêm không có chuyện gì xảy ra, hai đội trực đêm giao ca với nhau. Mười lăm người trực nửa đêm sau tiếp tục cầm vũ khi và bó đuốc tuần tra xung quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-81.html.]

Lần đầu Chương Nhược Cẩn trực đêm, cùng với hắn ta còn có đám người Hạ thợ săn. Liễu Bỉnh Đức đã nhắc nhở, kêu bọn họ lúc trực đêm để ý động tĩnh của nhóm người phía trước nhiều hơn. Nhóm người đó không sắp xếp người trực đêm mà trải chăn đệm xuống đất nghỉ ngơi luôn.

Vừa đến giờ Dần, nhóm người kia đã có động tĩnh. Bọn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc sột soạt. Mười lăm người trực đêm lập tức cảnh giác. Chẳng lẽ nhóm người kia dậy sớm như vậy để lên đường? Nhóm người kia thật sự trông giống như chuẩn bị xuất phát, thu dọn đồ đạc xong, vác chăn đệm cuốn lương thực, cầm gậy gộc rời khỏi. Chương Nhược Cẩn và Hạ thợ săn trao đổi vài câu, đề cao cảnh giác. Mười lăm người tiếp tục tuần tra xung quanh. Khoảng một khắc đồng hồ sau, chợt nghe thấy có âm thanh đánh nhau ầm ĩ truyền tới.

Xảy ra chuyện gì vậy? Không phải là nhóm người kia đi cướp đội buôn rồi đó chứ? Hạ thợ săn lập tức đánh thức Liễu Bỉnh Đức.

“ Có chuyện gì vậy!” Liễu Bỉnh Đức cho rằng đã xảy ra chuyện gì, đứng lên nhìn thử, không phát hiện người khả nghi xung quanh, từ xa truyền tới tiếng đánh nhau. Hạ thợ săn nói suy đoán của mấy người trực đêm cho Liễu Bỉnh Đức. Có thôn dân bị tiếng đánh nhau đánh thức, vội vàng đứng lên nhìn: “ Lý chính, đã xảy ra chuyện gì vậy? ”

Liễu Bỉnh Đức cũng không biết chuyện gì xảy ra: “ Mọi người thức dậy trông chừng đồ đạc nhà mình đi!” Liễu Tiêu Vân từ trong lều vải bước ra. Nghe thấy tiếng đánh nhau, nàng đã biết là đội buôn ở lại ven đường xảy ra chuyện. Nam nữ già trẻ, tất cả thôn dân lần lượt thức dậy hết. Tiếng đánh nhau quyết liệt không ngừng truyền tới, bọn họ không biết phải làm sao đứng đó.

Trời vẫn còn tối đen, mấy đống lửa đang cháy chiếu sáng chỗ các thôn dân nghỉ ngơi. Chương Nhược Cẩn và cả nhà muội muội đứng chung với nhau. Hắn ta biết là nhóm người kia đêm khuya cướp bóc đội buôn. Cuối giờ Dần, lúc này một thương nhân lảo đảo nghiêng ngả chạy tới, “ bịch” một tiếng quỳ xuống, khàn giọng hô hào: “ Cầu. . . cầu xin. . . các ngươi đi cứu người, ta. . . đồng ý, vật tư trên xe. . . chia cho các ngươi một nửa!” Các thôn dân hoảng sợ quay sang nhìn nhau.

Liễu Bỉnh Đức nhíu chặt mày, không nói lời nào. Thương nhân kia còn đang không ngừng cầu xin, đột nhiên tiếng đánh nhau ngừng lại. Liễu Tiêu Vân biết rõ, nhóm người kia đã thành công. Thôn trang yên tĩnh lại, giống như chưa từng xảy ra việc gì. Thương nhân co quắp ngồi đó.

Loading...