Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:17:13
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm sau, vừa mới sáng sớm Liễu Bỉnh Đức đã gọi dân làng dậy. Sau khi thôn dân đứng dậy mới phát hiện cách bọn họ không xa có ba chiếc xe ngựa đậu, cũng không biết đậu ở đó lúc nào, có lẽ những chiếc xe đó dừng lại khi thôn dân đang ngủ. Ba chiếc xe ngựa đậu gần lều trại của thôn dân Liễu gia thôn, có lẽ vì họ cho rằng như vậy sẽ an toàn hơn.

Bên cạnh mỗi chiếc xe ngựa đều có hai người hầu dựa vào xe ngựa ngủ, có lẽ trên xe ngựa hắn còn có người khác đang ngủ. Ba chiếc xe trông rất sang trọng, hình như là xe ngựa của gia đình giàu có. Sau khi ăn chút gì đó, Liễu Bỉnh Đức dẫn dân làng tiếp tục lên đường, hôm nay chắc có thể đến Mạc Tập huyện thành trước khi trời tối. Đi được không xa, Liễu Binh Đức đột nhiên dừng bước, dụi đụi mắt mới phát hiện mình không nhìn lầm.

Gặp được người quen rồi, không phải là Hà lý chính của Tiểu Hà thôn sao? Sao chỉ có một mình hắn vậy? Còn những thôn dân của Tiểu Hà thôn thì sao? Không phải hắn dẫn thôn dân đi về phía nam sao, sao giờ lại cuộn chăn cõng trên lưng quay về chứ?

“ Này! Này! Hà lý chính!” Liễu Bỉnh Đức la lớn vài tiếng, gọi Hà lý chính của Tiểu Hà thôn lại.

Hai mắt Hà lý chính đờ dẫn, ngây người đứng ở đó một lúc lâu. Khi nhìn rõ ràng đó là Liễu Bỉnh Đức, Hà lý chính không khỏi mím môi rồi lập tức òa khóc ôm lấy Liễu Bỉnh Đức.

Nhìn thấy hắn ta khóc, Liễu Binh Đức ngơ ngác, cả các thôn dân cũng vậy. Có chuyện gì vậy? Sao vừa thấy mặt họ mà Hà lý chính lại khóc chứ? Nhưng thành thật mà nói, suýt nữa các thôn dân đã không nhận ra người này là lý chính của Tiểu Hà thôn. Không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng chỉ trong nửa tháng, râu ria Hà lý chính đã mọc xồm xoàm, mặt đầy tro bụi, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát không khác gì lưu dân.

Liễu Bỉnh Đức ra hiệu cho thôn dân di chuyển vào ven đường. Tiếng khóc của Hà lý chính khiến dân làng hơi khó hiểu. Lúc này, ba chiếc xe ngựa đi ngang qua các thôn dân, có mấy tên lưu dân rải rác trên đường, xe ngựa không thể di chuyển nhanh được.

“ Thơm quá đi!”

‘‘Đúng rồi, là mùi phấn son. “

‘‘Nhìn kìa, có mấy tên lưu dân đang đuổi theo ba chiếc xe ngựa đó. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-71.html.]

‘‘Đám lưu dân kia chú ý đến mấy người có tiền rồi. “

“ Xem ra đám lưu dân kia lại muốn cướp chiếc xe ngựa đó rồi. “ Giữa những lời bàn tán của thôn dân, cuối cùng Hà lý chính cũng ngừng khóc. Thấy môi hắn ta nứt nẻ, Liễu Bỉnh Đức rót cho hắn nửa chén nước: “ Uống đi! Uống nước xong thì từ từ nói chuyện. Ngươi sao vậy? ” Hà lý chính cầm lấy chén nước, một hơi uống cạn, đưa cái bát không ra rồi hỏi: “ Liễu lý chính, có gì ăn không? ”

Liễu Bỉnh Đức đưa cho hắn ta một chiếc bánh bột ngỗ, có thể thấy rõ ràng, Hà lý chính đã đói bụng lắm rồi. Hà lý chính ăn bánh bột ngỗ, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần: “ Phù! Cuối cùng cũng được gặp người quen rồi. “

‘‘Sao lại thế này? Thôn dân Tiểu Hà thôn sao? ” Liễu Bỉnh Đức bối rối hỏi. Hà lý chính thở dài: “ Haizz, không còn nữa rồi. “

“ Ngươi nói cái gì? Sao lại không còn? ” Liễu Bỉnh Đức kinh ngạc hỏi. Hà lý chính cắn một miếng bánh bột ngỗ nữa: “ Đầu tiên là bọn ta đã gặp phải lưu dân, bị cướp cũng phải bảy tám lần!”

‘‘A! Sau đó thì thế nào? ” Liễu Bỉnh Đức lại hỏi. Nét mặt Hà lý chính đầy nét bi thương: “ Sau đó, bọn ta đụng phải một đám thổ phỉ, g.i.ế.c c.h.ế.t mấy thôn dân rồi cướp lương thực và nữ nhân đi mất. “

Nghe vậy, sắc mặt Liễu Bỉnh Đức trở nên nghiêm trọng, những thôn dân cũng trầm mặc. Thói đời gì vậy chứ!” Sau này gặp phải mấy người đến bắt lính, một số thôn dân bị bắt đi, còn số khác không biết chạy đi đâu. Tất cả đều biến mất rồi! Hu hu hu!” Nói rồi Hà lý chính không ăn bánh bột ngỗ nữa, lại bật khóc.

Liễu Bỉnh Đức không biết làm thế nào để an ủi hắn ta. Thảm thương quá!Trong số các thôn dân cũng có một vài người bắt đầu đỏ mắt nhỏ giọng khóc nức nở. Liễu Bỉnh Đức lại đưa nửa chén nước cho hắn ta: “ Ông bạn già, sao giờ ngươi lại quay về, không đến phái nam nữa à? Vậy thì đi theo bọn ta đi, dù thế nào cũng có đường sống. “

Hà lý chính dùng ống tay áo rách rưới lau nước mắt, bưng nửa chén nước uống cạn: “ Ta không đi đến phía nam nữa! Ta không muốn đi!”

“ Ngươi muốn trở về sao? Có về trong thôn cũng không còn ai. “ Liễu Bỉnh Đức vẫn muốn thuyết phục.

Loading...