Giọng điệu nam tử hơi hòa hoãn: “ Trong gần tám trăm đạo tặc có hơn sáu trăm là dân lưu lạc, những dân lưu lạc này cũng là bị đạo tặc ép lên núi, không cần g.i.ế.c bọn họ, khuyên trở về là được!” Nghe nam tử kia nói, trong lòng Liễu Tiêu Vân nắm chắc. Hợp tác với bọn họ chính là kêu nàng đi g.i.ế.c ba tên câm đầu thổ phỉ, nhân lúc đạo tặc hoảng sợ rối loạn, thuộc hạ của hắn ra trận, kẻ nên g.i.ế.c thì giết, nên khuyên trở về thì khuyên trở về. “ Được rồi!”
“ Sảng khoái, người nhà cô nương ở đâu, họ tên là gì? Lạc mỗ sắp xếp cứu người. “
“ Người nhà? À, không cần. Lấy ánh lửa làm tín hiệu. “
Liễu Tiêu Vân nói xong xoay người đi về phía Tụ Nghĩa thính ở giữa sườn núi.
Lạc Mặc Hàn nhìn Liễu Tiêu Vân đi lên núi, không nhịn được nói: “ Cô nương cẩn thận, bảo vệ tốt bản thân!” Liễu Tiêu Vân nghe vậy cũng không nói gì, trong lòng thầm nghĩ, nếu nàng không có khả năng thì cũng sẽ không làm những chuyện quá sức này.
Nàng lẳng lặng đặt s.ú.n.g ngắn và ống nhòm vào không gian, tiếp tục đi lên núi. Chỉ là sao nam tử họ Lạc này lại chắc chắn nàng có thể g.i.ế.c c.h.ế.t ba gã cầm đầu thổ phỉ trên núi chứ? Rõ ràng dưới trướng hắn ta có hàng trăm người áo đen võ công cao cường, tại sao lại chọn hợp tác với một người xa lạ như nàng? Trong lòng hắn đang có kế hoạch gì, hay là ý đồ nào khác không?
Lạc Mặc Hàn nhìn Liễu Tiêu Vân lên núi một mình, ánh mắt chăm chú nhìn, ngoài mặt không hề có chút gợn sóng nào nhưng trong lòng hắn lại vô cùng kinh ngạc. Kính viễn vọng có độ phóng đại lớn chuyên dùng trong quân đội, s.ú.n.g ngắn và trang phục trong tay nữ nhân kia đều là những món đồ mà thời đại kia mới có, làm sao hắn có thể không kinh ngạc.
Hắn thật sự rất muốn biết nữ nhận này là ai, nàng đến từ đâu. Nàng có võ công cao cường, có kính viễn vọng có độ phóng đại lớn chuyên dùng trong quân đội, có s.ú.n.g ngắn giảm thanh, có lẽ còn sẽ có những vũ khí hiện đại khác, chỉ là ba tên cầm đầu thổ phỉ thì có là gì, vậy thì nàng…Lạc Mặc Hàn vẫy tay, ngay lập tức có hai người người áo đen xuất hiện: “ Chủ tử!”
Lạc Mặc Hàn nói nhỏ vài câu, hai người áo đen nhận lệnh xuống núi. “ Đứng lại! Ai đó? ” Liễu Tiêu Vân còn chưa đi bao xa đã bị ba tên tay chân cầm đuốc đứng canh gác chặn lại.
Liễu Tiêu Vân dừng lại, hét lớn với ba tên tay chân: “ Ta đến để xin được lên núi, ta muốn gặp Đại đương gia!”
‘‘Ngươi xin lên núi? Sao ban ngày không xin mà đến đêm mới xin? ” Một tên tay chân nghi ngờ.
“ Ban ngày ta cãi nhau với ca ca, cha mẹ nhốt ta lại, ta nhân lúc trời tối lẻn ra ngoài, không có chỗ nào đi nên mới đến đây xin núi gia nhập. “ Liễu Tiêu Vân huơ tay múa chân nói. Ba tên tay chân cầm đuốc đi một vòng quanh người Liễu Tiêu Vân, nữ nhân này mặc toàn đồ đen, có lẽ thật sự là trốn nhà ra ngoài.
Một tên tay chân trong đó cúi người nói nhỏ với một tên khác: “ Thủ lĩnh, bây giờ Đại đương gia và Nhị đương gia đang chọn nữ tử ở Tụ Nghĩa thính, sao chúng ta không đem nha đầu này đến đó luôn, nếu lỡ như được Đại đương gia nhìn trúng thì không phải huynh đệ ta sẽ có thưởng sao? ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-65.html.]
‘‘Ngươi đưa nữ nhân này lên đi, giao cho Đại đương gia rồi về đây. “
“ Vâng thủ lĩnh, ta sẽ đi quay lại ngay!” Hai tên tay chân xì xào bàn tán một hồi.
“ Đi thôi, ta đưa ngươi gặp Đại đương gia!” Một tên tay chân thúc giục Liễu Tiêu Vân.
“ Đừng đẩy ta, để ta tự đi!” Liễu Tiêu Vân nhìn chung quanh. Tên kia hơi mất kiên nhẫn: “ Đừng rề rà nữa, nhanh lên! Đại đương gia đang ở Tụ Nghĩa thính rồi!” Khi gần đến giữa sườn núi, đám tay chân canh gác ngày càng nhiều, tinh thần cảnh giác cũng khá cao.
Tên tay chân kia cầm đuốc đi trước dẫn đường, đám tay chân canh gác mỗi điểm chỉ hỏi một câu rồi cho họ lên núi. Đường đến những gian phòng ở giữa sườn núi rất thuận lợi, đèn đuốc sáng trưng, một đám tay chân đi tuần tra nghe nói đưa nữ nhân đến gặp Đại đương gia thì cũng không quá làm khó Liễu Tiêu Vân, để tên tay chân kia đưa nàng vào thẳng Tụ Nghĩa thính.
Sau khi vào Tụ Nghĩa thính, Liễu Tiêu Vân thấy có một nam nhân râu quai nón đang ngồi ở ghế cao nhất trong phòng, hai nam nhân ngồi dưới hai bên gã người nào người nấy đều béo tốt, ba tên này có là ba tên cầm đầu thổ phỉ. Ở giữa phòng có bốn nữ tử bị trói tay, nằm trên mặt đất không ngừng khóc.
Tên tay chân kia vội vàng tiến lên: “ Bẩm báo Đại đương gia, nữ nhân này nói muốn xin lên núi gia nhập. “
“ Nữ nhân? Lên núi gia nhập? ” Ba tên cầm đầu thổ phỉ đồng thời nghiêng người về phía trước xem.
Có nữ nhân chủ động xin lên núi gia nhập sao?
Nam nhân râu quai nón giơ tay ra hiệu mấy tên tay chân kéo bốn nữ tử đang nằm gục trên mặt đất xuống.
“ Ngươi tên gì, vì sao lại muốn lên núi gia nhập? ” Ba tên cầm đầu thổ phỉ hỏi Liễu Tiêu Vân.
“ Chuyện này không quan trọng. “ Liễu Tiêu Vân nói rồi lấy khẩu s.ú.n.g ngắn giảm thanh trong không gian ra b.ắ.n liên tiếp ba phát, lập tức hạ gục ba tên cầm đầu thổ phỉ.
Lạc Mặc Hàn đang ẩn mình trong bóng tối đã tận mắt chứng kiến Liễu Tiêu Vân b.ắ.n c.h.ế.t ba tên cầm đầu, kỹ thuật b.ắ.n rất chính xác, chỉ giải quyết trong một phát súng.