Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-05-21 14:40:17
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ Chủ tử!” Sau khi nghe thấy một tiếng thở nhẹ, Liễu Tiêu Vân nhanh chóng nhìn quanh, bốn phía vậy mà xuất hiện gần trăm người áo đen. Liễu Tiêu Vân không ngốc, xoay người tiến vào không gian. “ Các ngươi lui ra hết đi!”

Liễu Tiêu Vân ẩn thân trong không gian nghe thấy nam tử kia thấp giọng quát.

“ Vâng!”

Bên ngoài lập tức không còn tiếng động.

Lúc này. . . “ Cô nương, mời ngươi xuất hiện đi! Có lẽ chúng ta có thể hợp tác!” Vẫ là giọng nói của nam tử kia.

Liễu Tiêu Vân nghe vậy vẫn tiếp tục ẩn thân trong không gian không ra ngoài.

Nam tử kia tiếp tục thấp giọng nói: “ Tại hạ Lạc mỗ, nếu cô nương một mình thăm dò sơn tặc trong đêm, có thể là vì người nhà bị cướp lên núi. Lạc mỗ sẵn lòng hợp tác với cô nương, cứu người nhà cô nương, vì dân trừ hại, tóm gọn một mẻ đám sơn tặc này!” Tiêu diệt đám sơn tặc này!

Liễu Tiêu Vân tự hỏi, rõ ràng tên áo đen này không phải sơn tặc, nếu là sơn tặc thì sau khi phát hiện nàng đã sớm báo cáo lại với tên đầu sỏ rồi. Bọn họ mặc đồ đen, nấp trong chỗ tối, không phải là muốn tiêu diệt đám sơn tặc này thật đấy chứ? Gần trăm người áo đen xung quanh gọi nam tử này là chủ tử, rốt cuộc thân phận của hắn là gì?

Hắn suy đoán nàng vì người nhà nên lên núi tìm hiểu, vậy vì sao hắn lại lên núi diệt cướp? Chẳng lẽ là vì dân trừ hại giống như lời hắn nói?

Liễu Tiêu Vân suy nghĩ một lát, mặc kệ hắn là ai, có thể diệt trừ đám sơn tặc này chẳng phải càng tốt sao? Nếu thật sự có gì không ổn thì nàng tiến vào không gian là được!

Nghĩ đến đây, Liễu Tiêu Vân lập tức rời khỏi không gian. Nam tử kia vẫn đứng dưới tàng cây, thấy Liễu Tiêu Vân đột nhiên xuất hiện thì hơi kinh ngạc rồi lập tức bình thường trở lại, không khỏi khen một câu: “ Thân thủ cô nương không tồi!”

“ Nói đi, hợp tác thế nào? ” Liễu Tiêu Vân thản nhiên nói. “ Mượn công cụ trên tay cô nương dùng một lát!”

“ Hửm, là cái này sao? ” Liễu Tiêu Vân cố ý nhắm họng s.ú.n.g đen ngòm vào hắn.

Nam tử kia cười vẫy tay áo, chỉ ống nhòm nhìn đêm độ phóng đại lớn trong tay nàng. Liễu Tiêu Vân đã hiểu, xem ra bọn họ theo dõi nàng từ lâu, cũng nhìn thấy nàng dùng ống nhòm xem xét ổ sơn tặc ở nơi xa. Liễu Tiêu Vân do dự, hắn biết dùng ống nhòm sao?

Cho hắn mượn dùng lỡ không còn thì sao đây?

Tuy rằng trong không gian của nàng còn mấy cái ống nhòm độ phóng đại khác nhau, nhưng nàng không muốn cái ống nhòm này rơi vào tay người khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-64.html.]

Dường như nam tử kia nhìn thấy tâm tư của Liễu Tiêu Vân, hắn lập tức giật ngọc bội trên người xuống: “ Cái ngọc bội này giao cho cô nương, nếu Lạc mỗ không trả công cụ lại cho cô nương, cô nương có thể tới An Vương phủ ở Lâm An phủ thành tìm Lạc mỗ!”

Lâm An phủ thành! An Vương phủ? Lạc mỗ, họ Lạc, quốc họ?

Liễu Tiêu Vân nhận lấy ngọc bội, đưa ống nhòm: “ Cho ngươi, dùng xong thì trả ta!”

“ Đa tạ cô nương!” Nam tử kia cầm ống nhòm cũng phi người lên cây.

Liễu Tiêu Vân xem đại khái, hắn gần như là phi lên ngọn cây.

Chỉ có thể nói khinh công của hắn lợi hại! Chẳng bao lâu sau, nam tử kia từ trên cây nhảy xuống, trả ống nhòm lại cho Liễu Tiêu Vân. “ Đa tạ cô nương, cô nương họ gì? ”

“ Không cần khách sáo, hợp tác thế nào? ” Liễu Tiêu Vân nhận ống nhòm, trả ngọc bội lại cho hắn.

Hắn không nhân ngọc bội, cười bảo: “ Cô nương cất ngọc bội này trước đi, sau khi hợp tác xong thì trả lại cũng không muộn. “

Sao, lo nàng không tin hắn à?

“ Được nồi. “ Chẳng phải chỉ là một cái ngọc bội thôi sao, Liễu Tiêu Vân nhét ngọc bội vào ống tay áo, trên thực tế là thu vào không gian: “ Hợp tác thế nào, có thể nói rồi” Nam tử kia suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: “ Trên ngọn núi này có ba tên cầm đầu thổ phi, đang chọn lựa nữ tử cướp được từ quan đạo ở Tụ Nghĩ thính. Lạc mỗ đã được mở mang tầm mắt về thân thủ của cô nương, nếu cô nương có thể giải quyết ba tên cầm đầu thổ phỉ, đạo tặc còn tại cứ giao cho Lạc mỗ là được!”

‘‘Có bao nhiêu tên đạo tặc? ” Liêu Tiêu Vân hỏi.

“ Gần tám trăm người!” Nam tử trả lời.

Liễu Tiêu Vân suy nghĩ trong lòng, Lục Kiếm nói là có năm sáu trăm tên, xem ra con số không đúng. Chắc là Lục Kiếm không lên núi, hắn ta cũng chỉ đoán đại khái.

“ Ngươi có bao nhiêu người? ” Liễu Tiêu Vân lại hỏi.

“ Trăm người!” Nam tử trả lời.

Liễu Tiêu Vân thầm nghĩ, xem ra phán đoán của mình không sai, xung quanh có trăm người áo đen.

“ Trăm người có thể địch tám trăm đạo tặc sao? ” Liễu Tiêu Vân cố ý hỏi.

Loading...