Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-05-21 14:40:01
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn lại vào nhà. Liễu Tiêu Vân trở về giúp tẩu tử nấu cơm, thấy hai đứa cháu trai đang giúp nhóm lửa. “ Mẹ, cô cô về rồi!”

‘‘Tiểu cô, muội đừng đi nhìn, có ca ca của muội ở đó mà!”

“ Ừm! Muội biết!”

“ Ta nấu cháo thịt nạc rau dại, lát nữa lại nướng bánh, bánh đã ăn hết rồi!”

“ Ừm, muội xào trứng gà!”

Sao khắp nơi đều là mùi thơm của bánh vậy! Liễu Tiêu Vân nhìn xung quanh, được rồi, gần như nhà nào cũng nấu cháo và nướng bánh. Xem ra bánh của mỗi nhà gần như đều đã ăn hết nên nướng thêm chút bánh để dành ăn trên đường. Sắc trời đần muộn, đốt đống lửa, bó đuốc cũng đốt rồi. Mấy người Liễu Tiêu Vân đều đã ăn xong, ca ca vẫn chưa về.

Một lát sau, Liễu Tiêu Minh trở về ăn cơm chiều.

Liễu Tiêu Vân múc cho ca ca một bát cháo: “ Sao rồi ca, hắn ta tỉnh chưa? ”

‘‘Tỉnh rồi, lý chính và Hạ thợ săn đang hỏi hắn ta!” Liễu Tiêu Minh vừa ăn cơm vừa nói. “ Hắn tỉnh rồi! Muội ăn xong rồi, muội qua xem một chút!” Liễu Tiêu Vân nói rồi đứng dậy chuẩn bị đi.

Liễu Tiêu Minh gọi nàng lại: “ Đợi đã, muội lấy cho hắn ta bát cháo, cầm cái bánh bột ngỗ, hắn ta đói bụng một ngày một đêm rồi!” Liễu Tiêu Vân bưng cháo, cầm bánh bột ngỗ vào trong, thấy nam tử trẻ tuổi kia đang ngồi trên giường, Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn đang đứng đó hỏi hắn ta. “ Nói vậy, trên núi có mấy trăm đạo tặc? ”

“ Cũng cỡ năm sáu trăm!” Liễu Tiêu Vân tiến lên: “ Lý chính đại bá, mọi người đi ăn cơm trước đi, ăn tối xong lại thương lượng!”

‘‘Được rồi, ăn cơm trước đi!” Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn quay về ăn cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-61.html.]

“ Tại hạ Lục Kiếm, đa tạ ân cứu mạng của Liễu cô nương!” Lục Kiếm nói xong muốn xuống giường hành lễ. Liễu Tiêu Vân vội vàng ngăn cản: “ Không cần khách sáo, tên của ngươi là Lục Kiếm à? ”

‘‘Đúng vậy!”

“ Lục Kiếm, ngươi ăn cơm trước đi!”

‘‘Đa tạ Liễu cô nương!” Chỉ chốc lát sau, ba người Liễu Văn Xương, Hạ Đồng Sinh và Liễu Tiêu Minh cũng vào phòng. Lục Kiếm nói chuyện đã trải qua với bọn họ.

Thì ra Lục Kiếm là thiếu đông gia Thịnh Uy tiêu cục, lần này hắn ta đích thân áp tiêu tới Lâm An phủ, thật không ngờ đụng phải sơn tặc, tất cả thuộc hạ c.h.ế.t hết, hắn ta cũng bị thương. Liễu Tiêu Vân biết Lục Kiếm không nói ra toàn bộ tình hình thực tế. Kiếp trước nàng làm nhân viên an ninh đặc biệt, cũng có thể nói là chung đường với Lục Kiếm, có một số việc dù thối rữa trong bụng cũng không được nói với người ngoài, đó chính là quy tắc trong ngành. “ Thật sự có năm sáu trăm đạo tặc ư? ” Liễu Tiêu Vân hỏi Lục Kiếm.

Lục Kiếm nhẹ gật đầu: “ Xấp xỉ như vậy, chỉ có nhiều hơn, không có ít hơn. “ Năm trước hắn ta đã từng áp tiêu qua đây, khi đó trên núi chỉ có trên dưới một trăm người, hơn nữa hắn ta cũng quen tên đầu sỏ. Bây giờ chẳng những trên núi thay đổi đầu sỏ mà đạo tặc cũng đã tăng đến năm sáu trăm người. “ Lục Kiếm, tiếp theo ngươi có dự tính gì không, vẫn tới Lâm An phủ sao? ” Hạ Đồng Sinh hỏi thẳng.

Lục Kiếm đã biết lần này thôn dân Liễu gia thôn chạy nạn cũng là tới Lâm An phủ, nhưng hắn ta không thể đi với các thôn dân.

Đúng vậy, vật áp tiêu lần này chưa bị sơn tặc cướp đi, vẫn còn ở trên người hắn ta. Trên hai chiếc xe ngựa mà sơn tặc cướp chỉ là một ít quần áo thông thường, đó cũng chỉ là vật ngụy trang, vật áp tiêu quý giá thật sự ở trên người hắn ta. Tuy rằng thôn dân Liễu gia thôn đã cứu hắn ta, nhưng hắn ta không quen biết các thôn dân.

Vật áp tiêu quá quý giá, các thuộc hạ vì bảo vệ hắn ta đã bị đạo tặc g.i.ế.c c.h.ế.t hết, vì vậy sau này hắn ta chỉ có thể cẩn thận hơn, một mình tới Lâm An phủ thành chứ không thể đi theo các thôn dân.

Hơn nữa thôn dân Liễu gia thôn có hơn hai trăm người, nhiều người đi chung như vậy hành trình quá chậm, vật áp tiêu không thể đưa đến nơi đúng hạn.

Còn một nguyên nhân nữa, hắn ta định băng qua ngọn núi đối diện, tránh né sơn tặc tới quan đạo rồi tìm cách tới Lâm An phủ thành.

Một mình hắn ta lên núi không dễ thấy, cũng không thu hút sự chú ý của người khác. Nếu hơn hai trăm người cùng nhau lên núi, mục tiêu quá lớn, chẳng những khiến người khác chú ý mà còn dễ dàng trở thành bia ngắm cho sơn tặc, quá không an toàn rồi.

Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là đưa vật áp tiêu đến Lâm An phủ thành an toàn.

Loading...