Liêu Tiêu Minh nhìn hai đứa con trai: “ Có phải sáng sớm hai đứa lại ăn điểm tâm ngọt rồi không!”
‘‘Cô cô cho, bọn con mới ăn!” Hai thằng nhóc lau miệng đứng dậy, qua một bên chơi. Liêu Tiêu Minh lắc đầu: “ Muội muội, muội cứ nuông chiều hai đứa cháu của muội!”
“ Sẽ không nuông chiều hai đứa nó, từ hôm nay trở đi dạy bọn nó học võ công!” Liễu Tiêu Vân cười nói.
Liễu Tiêu Minh nghe xong vui vẻ: “ Được, huynh đi cho ngựa ăn trước, lát nữa cũng học theo mấy chiêu!”
“ Đi đi, mọi người luyện võ công, ta thu dọn bát đũa!” Chương thị cười bảo.
“ Tẩu tử, vất vả cho tấu rồi!” Liễu Tiêu Vân nói xong đi tới bên cạnh hai đứa cháu trai: “ Chẳng phải hai đứa muốn học võ công với cô cô ư, đi thôi nào!” Hai thằng nhóc vui mừng tới vỗ tay: “ Ưm ừm! Cô cô dạy bọn cháu võ công!”
Liễu Tiêu Vân dạy hai đứa nó luyện tập mấy chiêu thức đơn giản trước. Cô cháu ba người đang luyện thì có mấy đứa bé trai chừng mười tuổi chạy tới, cũng khoa tay múa chân theo.
“ Tiêu Vân, ngươi dứt khoát nhận đồ đệ luôn đi!” Không biết Liễu Văn Xương đã đi tới từ lúc nào. Liễu Tiêu Vân cười: “ Cũng được! Chỉ là có một điều kiện!”
‘‘Điều kiện gì!” Liễu Văn Xương tò mò!
Tò mò hại c.h.ế.t mèo!
” Ta dạy bọn nó võ công, ngươi dạy bọn nó đọc sách học chữ!” Liễu Tiêu Vân nghiêm lúc nói. …
Liễu Văn Xương thoáng do dự, hắn ta là tiên sinh dạy học, nhưng chưa từng nghĩ tới việc dạy trẻ con đọc sách học chữ trên đường chạy nạn. Tạm không nói mỗi đứa trẻ học đọc sách không giao học phí, không có giấy bút, làm sao đọc sách học chữ? Liễu Văn Xương cười: “ Không có giấy bút thì học thế nào? ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-58.html.]
‘‘Dùng que gỗ viết chữ dưới đất cũng được!” Liễu Tiêu Vân cũng cười nói.
“ Được rồi, trưng cầu ý kiến mọi người một chút, con cái nhà ai muốn học thì ta có thể dạy bọn họ đọc sách học chữ vào thời gian nghỉ trưa mỗi ngày!” Liễu Văn Xương sảng khoái đồng ý. Hầu hết thôn dân đều nghe thấy nội dung cuộc nói chuyện của hai người bọn họ. Có thôn dân cũng muốn để con mình đọc sách biết chữ, chỉ là học phí giao cho tư thục hàng năm, còn có giấy bút dùng bình thường cũng phải tốn không ít ngân lượng.
Thôn dân gia đình nghèo không đủ khả năng để đưa con mình tới tư thục đi học. Hơn nữa trong ruộng còn có rất nhiều việc nhà nông cần làm, nếu đứa bé không có thiên phú đọc sách thì vừa lãng phí ngân sách vừa chậm trễ công việc. Bây giờ đang trên đường chạy nạn, ngoại trừ lên đường thì chính là nghỉ ngơi, cũng không có việc nhà nông cần làm, con trẻ biết được mấy chữ cũng tốt. “ Con nhà ta muốn đi học biết chữ!”
“ Nhà ta cũng muốn!” . . . Một trận ồn ào, thôn dân trong nhà có con trai đều sôi nổi tỏ vẻ bọn họ bằng lòng để con mình đi học biết chữ.
Liễu Văn Xương dở khóc dở cười, vốn dĩ ý của hắn ta là để bọn nhỏ theo Liễu Tiêu Vân học võ công, kết quả dẫn tới một đám học trò cho mình. Liễu Bỉnh Đức không phản đối hành động của con trai, nhưng từng chứng kiến thân thủ của Liễu Tiêu Vân khiến hắn ta cũng muốn để Liễu Tiêu Vân dạy võ công cho bọn nhỏ. Liễu Bỉnh Đức đi tới: “ Vân nha đầu, trên đường chạy nạn người nào chuyện gì cũng có thể đụng phải, cháu là một cô nương, lợi hại hơn nữa thì có thể đánh được mấy người, dạy võ công cho bọn nó cũng có thể bảo vệ mọi người tốt hơn đúng không!”
‘‘Ừm! Lý chính đại bá, bá nói cũng đúng, chỉ cần mọi người muốn học thì cháu sẽ dạy, ít nhất có thể phòng thân!” Liễu Tiêu Vân dừng lại một chút: “ Đặc biệt là con gái, càng nên học một ít thuật phòng thân!”
Liễu Văn Uyển có chút xấu hổ nói: “ Tiêu Vân, ta có thể học không! Ta cũng muốn học!”
Nàng ấy thật sự rất bội phục Liễu Tiêu Vân, chẳng những có thể lên núi bắt thú rừng mà còn có thể đánh thổ phỉ.
“ Được chứ! Bây giờ ta biểu diễn cho ngươi xem!” Liễu Tiêu Vân nói xong thì kéo Liễu Văn Uyển tới đối diện mình.
Mọi người tạo thành một vòng, rất hào hứng nhìn hai người bọn họ.
Phu thê Liễu Bỉnh Đức đều là người rất tiến bộ, con trai thi đậu tú tài, con gái cũng thông minh hiếu học, bình thường đi theo đọc sách học chữ. Đáng tiếc là không thể tham gia khoa cử. Bọn họ không ngại con gái học mấy chiêu thức võ công.
Đầu tiên Liễu Tiêu Vân dạy nàng ấy nhận biết từng chỗ hiểm trên cơ thể con người, sau đó dạy nàng ấy dùng đ.ấ.m thẳng, đá chân để chế ngự đối thủ. Đương nhiên giữa hai người bọn họ đều là dừng lại đúng lúc.
Hai người khoa tay múa chân nhiều lần, Liễu Văn Uyển cảm thấy mình đã nắm giữ được một chút mấu chốt.