Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-05-21 14:39:39
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc bọn họ nói chuyện, Hạ thợ săn đã lên núi một mình, bốn thanh niên kia thì kết bạn lên núi. Liễu Tiêu Minh vẫy tay: “ Đi đi, chú ý an toàn, về sớm một chút!” Liễu Tiêu Vân cười, nhanh chân bước lên núi.

Trong không gian của nàng có bốn con gà rừng và hai con thỏ hoang săn được lần trước. Nàng vốn có suy nghĩ dù không săn được thú rừng cũng có thể lấy gà rừng hoặc thỏ rừng trong không gian ra.

Liễu Tiêu Vân đang lên núi, nàng còn chưa bố trí mồi nhử thì chợt nghe thấy mấy tiếng hét hỗn loạn truyền tới: “ Có lợn rừng! Mau, người đâu, cứu mạng!”

Liễu Tiêu Vân ngừng chân lắng nghe một chút, hình như là giọng của mấy thanh niên kia.

Lợn rừng hung đữ, cứu người quan trọng hơn. Liễu Tiêu Vân không kịp nghĩ quá nhiều, nàng vội vàng chạy về phía âm thanh phát ra. Chạy tới gần, sau khi nhìn thấy rõ, Liễu Tiêu Vân không khỏi hít vào một hơi. Ba con lợn rừng, hai lớn một nhỏ, một nhà ba người! Được đấy, một nhà ba người cùng xuất trận, đang thay nhau điên cuồng tao tới một gốc cây to chừng miệng bát. Lại nhìn lên cây, bốn thanh niên đều đang ngồi trên tàng cây run tẩy bẩy.

Liễu Tiêu Vân vừa bực mình vừa buồn cười, cũng may bọn họ biết leo cây, chỉ là sao bọn họ lại trèo lên cùng một cái cây. Một nhà ba người này đ.â.m một lát, sớm muộn gì cũng có thể đụng bốn người bọn họ từ trên cây rơi xuống.

Bốn thanh niên nhìn thấy Liễu Tiêu Vân chạy tới thì lớn tiếng hét lên: “ Chạy mau đi, Tiêu Vân, mau đi gọi người tới!” Liễu Tiêu Vân nhấc một tảng đá lớn chợt ném về phía ba con lợn rừng, không nghiêng không lệch, đập trúng đầu lợn rừng nhỏ. Lợn rừng nhỏ tối tăm mặt mày, làm sao cũng không ngờ rằng ban ngày ban mặt lại nhìn thấy những vì sao!

Lần này thành công chọc giận ba con lợn rừng. Hai con lợn rừng lớn tức giận thở hồng hộc, thân hình khổng lồ vô cùng cồng kềnh lao nhanh về phía nàng, phía sau còn có lợn rừng nhỏ nổi giận chạy theo. Bốn thanh niên trên cây đều sợ choáng váng, Tiêu Vân muốn làm gì vậy? Bốn người đồng thanh hét lên: “ Tiêu Vân! Mau chạy đi! Nguy hiểm đó!”

Liễu Tiêu Vân đứng đấy không nhúc nhích, bốn thanh niên trên cây đồng loạt nhắm mắt lại. Xong rồi! Xong rồi! Hoàn toàn kết thúc rồi!Mắt thấy sẽ bị lợn rừng húc trúng, Liễu Tiêu Vân phi lên một cái cây khác hơn ba thước.

Ba con lợn rừng vồ hụt lại càng tức giận, bắt đầu điên cuồng đụng và cái cây của Liễu Tiêu Vân. Liễu Tiêu Vân đeo khẩu trang, đưa tay rải một gói thuốc mê lên ba con lợn rừng, sau đó nhanh chóng tiến vào không gian. Nàng kéo khẩu trang xuống, uống mấy ngụm nước linh tuyền. Vừa ra khỏi không gian đã thấy ba con lợn rừng ngã xuống đất ngất đi. Liễu Tiêu Vân nhảy xuống khỏi cây, tiện tay thu hai con lợn rừng một lớn một nhỏ vào không gian, sau đó quay về, ngẩng đầu nhìn bốn thanh niên kia. Bọn họ vẫn đang nhắm mắt ngồi trên tàng cây run rẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-54.html.]

“ Không sao rồi, xuống đây đi!” Liễu Tiêu Vân ở bên dưới kêu. Bốn thanh niên nghe thấy tiếng kêu thì mở mắt ra nhìn, Liễu Tiêu Vân đang yên lành đứng dưới đất!Càng khó tin chính là một con lợn rừng lớn đang nằm dưới đất!

Bốn người bọn họ hai chân run run bò xuống khỏi cây, giọng run rẩy hỏi: “ Chết. . . c.h.ế.t rồi sao? ”

‘‘Không, chỉ là hôn mê bất tỉnh thôi. Các ngươi đều mang theo d.a.o đúng không!” Liễu Tiêu Vân lạnh nhạt nói. “ Phải!” Bọn họ đều mang theo d.a.o sắc mà Liễu Bỉnh Đức phân phát.

Liễu Tiêu Vân mỉm cười: “ Vậy thì giao cho các ngươi!” Một thanh niên trong đó giật giật khóe miệng: “ Ừm, Tiêu Vân à, vẫn là. . . cùng nhau trở về đi!” Liễu Tiêu Vân suy nghĩ một chút, đáp lại: “ Được rồi!”

Bốn người rút d.a.o ra, nhìn nhau, đi về phía con lợn rừng lớn kia!

Bọn họ lên núi chỉ là muốn bắt gà rừng hoặc thỏ rừng, chưa từng nghĩ sẽ bắt được lợn rừng hơn hai trăm cân.

Chẳng mấy chốc con lợn rừng kia đã bị giải quyết. Bốn người bọn họ khiêng nó lên, Liễu Tiêu Vân đi theo phía sau, năm người bắt đầu xuống núi. Lúc xuống núi vừa khéo đụng phải Hạ thợ săn bắt thỏ rừng trở về.

Thấy bọn họ khiêng một con lợn rừng lớn, tròng mắt Hạ thợ săn trợn tới sắp lòi ra ngoài: “ Mẹ ơi, thật lợi hại! Các ngươi bắt được lợn rừng lớn như vậy!”

Bốn thanh niên khiêng con lợn rừng hơn hai trăm cân xuống núi. Liễu Tiêu Vân đã thương lượng với bốn người bọn họ xong, con lợn rừng lớn này chia cho năm người, ai thấy đều có phần.

Loading...