Nàng chú ý đến khóe mắt của cung nữ kia có một nốt ruồi rất dễ thấy, xem ra đó chính là y nữ Bạch Chỉ. Ngẫm nghĩ một chút, Liễu Tiêu Vân lấy mặt nạ phòng độc trong không gian ra, sau đó lấy ra một quả b.o.m hơi cay, mở nút an toàn ném vào trong nội điện không chút do dự. Làn khói dày đặc bốc tên, tất cả mọi người trong điện bắt đầu ho khan, liên tục hắt xì, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng. “ Khụ. . . khụ. . . có khói đặc, mau đi lấy nước. . . “
“ Thái hậu nương nương, người… người sao rồi…”
“ Mau lên. . . lấy nước tới đây. . . “
“ Sao vậy. . . đây là. . . a. . . “
“ Trời ơi. . . mắt ta đau quá. . . ta không nhìn thấy gì cả. . . “
‘‘Người đâu. . . đi lấy nước. . . “ Toàn bộ Thọ Thái cung trở nên náo loạn. Một lát sau, Thái hậu bị mấy cung nữ kéo ra ngoài, giày cũng bị mất một chiếc, vô cùng hôn toạn.
Liễu Tiêu Vân đã nhìn chằm chằm Bạch Chỉ, nàng ta là người nuôi cổ độc, Chương Nhược Cẩn nói chỉ cần lấy một vài giọt m.á.u của nàng ta là đủ. Vì Bạch Chỉ vì đang cầm đồ cho Thái hậu rửa mặt nên hoảng sợ ngã ra phía sau, Liễu Tiêu Vân bước tới đánh ngất nàng ta trước, sau đó nhanh chóng lấy một vài giọt m.á.u trên người nàng ta.
Những cung nữ khác nhanh chóng chạy khỏi Thọ Thái cung, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, còn liên tục hắt hơi thật mạnh, không ai nhìn rõ ai, khó tránh khỏi có người ngã xuống đất. Mấy cung nữ bị giẫm đạp phía dưới kinh hãi kêu lên, vô cùng rối loạn. Thái hậu sợ hãi đứng ở ngoài Thọ Thái cung, nước mắt giàn giụa trên mặt: “ Bạch Chỉ, mau xem cho ai gia, mắt ai gia bị sao vậy? ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-364.html.]
Bạch Chỉ vẫn hôn mê trong nội điện, hoàn toàn không nghe thấy tiếng gọi của Thái hậu. “ Bạch Chỉ… Bạch Chỉ đâu rồi? ” Thái hậu vừa tức giận vừa hoảng sợ, không biết trong cung đã xảy ra chuyện gì. “ Thái hậu… Bạch Chỉ… hình như vẫn chưa ra ngoài. “ Một cung nữ dụi dụi mắt nói.
Sau khi lấy m.á.u xong, Liễu Tiêu Vân thừa lúc hỗn loạn vào trong nội điện, được Lý công công nhắc nhở, nàng dễ dàng tìm được chỗ ở của cung nữ thân cận. Các cung nữ vẫn chưa đi nghỉ, chỗ ở của họ chưa được thắp đèn, Liễu Tiêu Vân cầm đèn pin soi xung quanh. Nàng tự hỏi, liệu y nữ Bạch Chỉ có phòng riêng không? Quả nhiên nàng đã đoán đúng, phía sau dãy phòng của cung nữ có một căn phòng nhỏ, cửa phòng khóa chặt.
Liễu Tiêu Vân đá tung cửa bước vào phòng, lấy đèn pin chiếu vào, nàng lập tức vui mừng, vừa nhìn đã thấy trên bàn có một cái tiêu. Nàng thu tiêu vào không gian, nhìn thấy bên giá trên tường có mười mấy đỉnh nhỏ giống nhau như đúc, có lẽ đây chính là đỉnh mà Chương Nhược Cẩn cần. Liễu Tiêu Vân mở nắp một đỉnh ra xem, nàng giật mình lập tức đậy nắp lại, không ngờ trong chiếc đỉnh nhỏ này lại có sâu. Nàng thử kiểm tra, chỉ có hai chiếc đỉnh có sâu, những chiếc đỉnh còn lại thì không có. Nàng nghĩ, những con sâu trong hai chiếc đỉnh nhỏ đó chắc chắn là cổ trùng mà y nữ Bạch Chỉ kia nuôi.
Thời gian không còn nhiều, Liễu Tiêu Vân không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều, vì vậy nàng đã lấy hai chiếc đỉnh có sâu và thêm một chiếc đỉnh trống cho hết vào không gian. …Bên ngoài Thọ Thái cung vô cùng hỗn loạn, mấy tiểu thái giám xách theo mấy thùng nước chạy vào nội điện, bên trong nội điện mù mịt đầy khói, tất cả mọi người đều tập trung lấy nước đến Thọ Thái cung của Thái hậu.
Nhưng tại sao không thấy ánh lửa, còn cả mùi hương cay mũi này là sao? Lúc này, Liễu Tiêu Vân tháo mặt nạ phòng độc, nhanh chóng rời khỏi nội điện, bay lên vượt tường cung. Lý công công vẫn còn chờ ở chỗ cũ, thấy Liễu Tiêu Vân thuận lợi ra ngoài, vội vàng hạ giọng nói: “ Liễu cô nương, đi bên này. “ Lý công công trốn sang một bên xem náo nhiệt một hồi, nghe các cung nữ bàn tán xôn xao vội vàng xách nước đến Thọ Thái cung.
“ Được. “ Liễu Tiêu Vân đáp, âm thầm đi theo Lý công công quay về tẩm điện của Hoàng thượng.
Lạc Mặc Hàn đã mang hòm thuốc của Chương Nhược Cẩn đến. Nghe tin Hoàng thượng trúng phải cổ độc Nam Cương, Huệ Thái phi vô cùng lo lắng, không biết liệu Chương Nhược Cẩn có thể chữa trị được cho Hoàng thượng hay không.
Lạc Mặc Hàn nói với Huệ Thái phi, chính Bạch Chỉ, một y nữ bên cạnh Thái hậu đã hạ độc Hoàng thượng, Huệ Thái phi lại càng khiếp sợ hơn, nàng ấy đột nhiên nhớ đến những đời đồn lan truyền trong hậu cung kia, chẳng lẽ chúng là thật?
Nhiều năm trước, Hoàng hậu khi đó cũng là đương kim Thái hậu rất yêu mến đại Hoàng tử và Công chúa, nhưng lại không hề thích nhị Hoàng tử, là kiểu chỉ liếc mắt một cái đã cảm thấy ghét bỏ.