Ninh Vương vội vàng giải thích: “ Hoàng thượng, lúc thần đệ bị ám sát ở Huy Ninh phủ đã tra được một số manh mối, không ngờ đến chỗ Tạ tri phủ thì bị đứt đoạn. Thần đệ sinh lòng mhoài nghi, nhưng tại tiếc tà không hành động không tiện nên mới nhờ tứ đệ vào Tạ phủ xem xét, không ngờ tại lục soát được một số mật thư này. . . “
‘‘Hửm? ”
‘‘ Hoàng thượng nhướrng mày, nhạy bén hỏi: “ Có phải tà mật thư qua tại với Cận tướng không? Cận tướng và Mục Quang Sùng có quan hệ thông gia, xem ra Hoàng thượng đã biết chuyện này. Liễu Tiuêu Vân chưa nhắc đến chuyện kho vũ khí trong nhà kho Mục phủ, nàng bình tĩnh quan sát, muốn xem ý kiến của Hoàng thượng về việc này.
Nghe được câu hỏi của Hoàng thượng, Lạc Mặc Hàn bình tĩnh trả lời: “ Hồi bẩm Hoàng thượng, đúng là mật thư qua lại giữa Mục Quang Sùng, Ta tri phủ và Cận tướng. “
Hoàng thượng lại nhíu mày: “ Tứ đệ, mở hộp ra cho ta. “
Lạc Mặc Hàn tiến lên mở hai chiếc hộp lấy mật thư bên trong ra, trình lên Hoàng thượng: “ Hoàng thượng. “
Nhìn từng phong mật thư, sắc mặt Hoàng thượng càng lúc càng trở nên khó coi: “ Khai thác quặng sắt riêng, lén lút chế tạo vũ khí, Cận tướng muốn tạo phản à. Tạ tri phủ cấu kết với thương nhân, cắt xén lương thực cứu tế của triều đình, không quan tâm đến sống c.h.ế.t của nạn dân, lương tâm ở đâu chứ! Đám người này đúng là cả gan làm loạn, dám hủy hoại ruộng vườn làm trường ngựa. . . “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-362.html.]
Xem đến phong mật thư cuối cùng, Hoàng thượng lại càng tức giận, cười lạnh ra tiếng: “ Hừ, đến Tết Nguyên tiêu sẽ mưu phản. . . “
Ba năm trước, khi Tiên hoàng lâm bệnh nặng, đại Hoàng tử cai quản cấm vệ quân, mưu đồ làm loạn, bị Tiên hoàng giam cầm cả đời trong hoàng cung. Không ngờ, ba năm sau, Thái hậu lại muốn mưu phản vào dịp Tết Nguyên tiêu.
Nghe tiếng cười lạnh liên tục của Hoàng thượng, nhiệt độ trong toàn bộ tẩm điện lập tức giảm xuống, lạnh đến đáng sợ.
“ Tam đệ. “ Hoàng thượng nhìn chằm chằm mật thư, khàn giọng hô. Ninh Vương rùng mình: “ Hoàng thượng, thần đệ nghe căn dặn. “
‘‘Đợi mọi chuyện lắng xuống ta sẽ cho đệ một đạo thánh chỉ lệnh cho đệ sau khi trở về Huy Ninh phủ lập tức dẫn một vạn phủ binh lục soát Mục phủ và Tạ phủ, tạm thời giam toàn bộ người trong hai phủ này vào đại lao Huy Ninh phủ. “ Ninh Vương chắp tay, mạnh mẽ nói: “ Thần đệ sẽ không làm nhục hoàng mệnh. “
Liễu Tiêu Vân nheo mắt, Hoàng thượng dù bệnh nhưng vẫn có sự quyết đoán của một quân vương, chẳng qua bây giờ không phải là lúc để khám xét Mục phủ và Tạ phủ. Nay tình thế triều đình bất ổn, phe Thái hậu sẵn sàng phò tá kẻ bị giam trong cung kia lên làm Hoàng đế bất cứ lúc nào. Nếu để phe của Thái hậu thành công thì chắc chắn dân chúng sẽ phải gánh chịu hậu quả. Chỉ cần xem từ tình hình hạn hán hai năm qua ở Huy Ninh phủ, Cận tướng, một trong những tay sai của Thái hậu đã cấu kết với tri phủ và thương nhân giàu có bậc nhất Huy Ninh phủ, không quan tâm đến sống c.h.ế.t nạn dân mà ngược lại còn vơ vét kiếm chác tài sản riêng từ cứu trợ, xem ra cũng chỉ cấu kết với nhau tranh quyền đoạt lợi. Nghĩ đến đây, Liễu Tiêu Vân nói với Lạc Mặc Hàn và Chương Nhược Cẩn: “ Chuyện này không nên chậm trễ, phải mau chóng lấy độc cổ trùng trong cơ thể Hoàng thượng ra càng sớm càng tốt. “ Hoàng thượng rất thông minh, không đợi Lạc Mặc Hàn và Chương Nhược Cẩn kịp nói gì, hắn ta đã khẽ cười hỏi Lạc Mặc Hàn: “ Đây có phải là cô nương trong lòng tứ đệ không? ”
Từ ánh mắt đắm đuối của Lạc Mặc Hàn dành cho Liễu Tiêu Vân, Hoàng thượng đã đoán được thân phận của nàng. Liễu Tiêu Vân hơi nhướng mày, hửm, Hoàng thượng nhận ra nàng là nữ cải nam trang sao. Lạc Mặc Hàn bước tới nắm c.h.ặ.t t.a.y Liễu Tiêu Vân, rất tự nhiên nói: “ Hồi bẩm Hoàng thượng, nàng chính là Vương phi của bổn vương. “ Hoàng thượng mừng rỡ, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên nụ cười: “ Tứ đệ, lần trước vào kinh đệ đã nói với trẫm muốn trẫm tứ hôn cho hai người, bây giờ trẫm tứ hôn cho cả hai được chứ? ”
Lạc Mặc Hàn cười nói: “ Thần đệ đa tạ Hoàng thượng tứ hôn. “ Liễu Tiêu Vân giật mình, nàng thật không ngờ Lạc Mặc Hàn lại làm vậy. Hoàng thượng lời vàng tiếng ngọc đã nói ra hai chữ tứ hôn, Lạc Mặc Hàn không giấu được sự vui sướng trong lòng, ánh mắt hắn nhìn về phía Liễu Tiêu Vân đầy yêu mến. Thấy Liễu Tiêu Vân trố mắt ngạc nhiên khi nghe tứ hôn, Lạc Mặc Hàn bước tới thì thầm vào tai nàng: “ Vậy là tốt rồi, Hoàng thượng tứ hôn, nàng chạy không thoát đâu. “