“ Sao Hoàng thượng tại biết mình trúng cổ độc Nam Cương? ” Thái hậu kinh hãi. Hoàng thượng lạnh lùng nói: “ Mẫu hậu, ta chỉ nói là cổ độc, không hề nói đó là cổ độc Nam Cương, mẫu hậu tuôn ở trong cung thì sao lại biết đến cổ độc Nam Cương? ”
‘‘Cái này. . . “ Thái hậu mở miệng giải thích: “ Hoàng thượng, Bình Nam Hầu trước giờ đều trấn giữ Nam Cương, di mẫu của người biết một số loại cổ độc Nam Cương, ai gia cũng từng nghe nói qua một hai câu. “
Hoàng thượng đột nhiên nhớ đến Bình Nam Hầu phu nhân, cũng chính là di mẫu của hắn ta, ba năm trước nàng ta đã tặng một nữ tử đến từ Nam Cương cho Thái hậu, nữ tử kia giờ đang là một nữ quan trong Thọ Thái cung.
“ Vậy sao, hóa ra là vậy. “ Ánh mắt Hoàng thượng lóe lên khó lường, bình tĩnh nói: “ Nếu di mẫu đã biết một số cổ độc ở Nam Cương thì ta có thể nhờ di mẫu giúp ta tìm người có thể giải độc cho ta được không? ”
Xem ra cả hai tỷ muội Thái hậu đều biết Cổ độc Nam Cương, người sau màn nghe rõ ràng, trong lòng lập tức hiểu ra.
“ Vẫn nên để thái y thử giải cổ độc Nam Cương cho Hoàng thượng thôi. “ Thái hậu hờ hững nói: “ Người nhà Bình Nam Hầu không còn ở Nam Cương nữa, hai ngày trước đã hồi kinh rồi. “
“ À. “ Trong lòng Hoàng thượng lạnh lẽo: “ Thái hậu yên tâm, nếu di mẫu không thể tìm người giải độc giúp trẫm thì trẫm sẽ tìm đại phu khác giải cổ độc Nam Cương. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-360.html.]
Thái hậu lập tức cảnh giác, lạnh lùng nhìn Hoàng thượng, hỏi: “ Hoàng thượng, sau khi Ninh Vương và An vương hồi cung đã đến diện thánh chưa? ”
Trong lòng Ninh Vương Lạc Mặc Dịch và An Vương Lạc Mặc Hàn run lên, xem ra Thái hậu đã biết chuyện hai người bọn họ hồi cung. Hai người bọn họ chỉ có thể phụng chỉ mới được hồi kinh, Thái hậu cũng không biết Hoàng thượng đã âm thầm hạ thánh chỉ, xem lại Thái hậu lại muốn truy cứu tội của bọn họ.
“ An Vương và Ninh Vương phụng theo ý chỉ của trẫm tìm kiếm người có thể giải cổ độc, tạm thời chưa diện thánh. “ Hoàng thượng nhàn nhạt nói. Hắn ta biết Thái hậu đang nghĩ gì, nàng ta muốn nhân cơ hội này dựa vào cớ phiên vương không có thánh chỉ thì không thể hồi cung để chèn ép Ninh Vương và An Vương. Trong lòng Thái hậu vẫn còn nghi ngờ: “ Đợi sau khi Ninh Vương và An vương đến diện thánh thì để hai người họ đến Thọ Thái cung của ai gia, ai gia có chuyện muốn hỏi bọn họ. “
‘‘Được. “ Sắc mặt Hoàng thượng vẫn không thay đổi, lại hỏi: “ Trẫm nghe nói Bình Nam Hầu đã hồi kinh báo cáo, còn mang theo hai ngàn kỵ binh trở về. “ Sức khỏe Hoàng thượng không tốt, nhưng cũng không phải bị bịt tai hoàn toàn, nếu trong triều có việc gì thì sẽ có người bẩm báo cho hắn ta.
Hắn ta đã sớm nghe nói chuyện Bình Nam Hầu hồi kinh, cũng biết Binh bộ Thượng thư đã có ý kiến rất lớn với chuyện này, nhưng lại bị Thái hậu lại dùng mấy câu đè xuống. Bình Nam Hầu hồi kinh đã hai ba ngày rồi mà vẫn chưa vào cung diện thánh, gã còn đang chờ gì nữa, chắc chắn là đang đợi ý chỉ của Thái hậu. Liễu Tiêu Vân thầm nghĩ, từ cuộc nói chuyện của hai mẹ con hoàng gia này, xem ra đương kim Hoàng thượng cũng không phải người tầm thường, chẳng qua là hắn ta không cẩn thận bị người khác lập mưu ám hại, trúng cổ độc, bị người khác khống chế, bất đắc dĩ đành phải giao chuyện triều chính cho Thái hậu. Không thể không nói, Thái hậu quả là một người ác độc, người ta thường nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng nàng ta lại từng bước ép con trai mình thoái vị để được tiếp thêm một bước nắm giữ hoàng quyền.
Theo ý Thái hậu nói thì cả Ninh Vương và An vương đều không thể ngồi trên ngỗi vị Hoàng đế này, chỉ có vị đại Hoàng tử từng bị giam cầm trong cung trước kia mới có thể ngồi trên ngai vàng. Chuyện đáng làm người ta phải suy nghĩ hơn là đương kim Hoàng thượng có phải là con ruột của Thái hậu không? Thái hậu lập tức nói: “ Đường đi từ Nam Cương đến kinh thành xa xôi, có rất nhiều sơn phỉ và thủy tặc, mang theo nhiều quân lính hộ vệ cũng là chuyện dễ hiểu. “ Một lúc sau, Hoàng thượng mới lạnh nhạt nói: “ Ta sẽ nghĩ cách viết chiếu thư thoái vị, chắc chắn sẽ cho Thái hậu một câu trả lời thỏa đáng. Đêm đã khuya rồi, Thái hậu nên hồi cung nghỉ ngơi thôi. “
“ Trước Tết Nguyên tiêu, mong Hoàng thượng cẩn thận cân nhắc. “ Thái hậu nói rồi lập tức dẫn thị nữ rời khỏi tẩm điện của Hoàng thượng. Mấy người Lạc Mặc Hàn bước ra khỏi màn che, dường như Hoàng thượng rất mệt mỏi, hắn ta dựa nằm nửa người trên long sàng, nhắm mắt lại. Liễu Tiêu Vân hỏi Chương Nhược Cẩn: “ Làm thế nào để dẫn dụ cổ trùng ra khỏi cơ thể của Hoàng thượng? ”