Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 348

Cập nhật lúc: 2025-05-29 23:25:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai có thể nói cho gã biết chuyện gì đã xảy ra không, toàn bộ rương chứa binh khí biến đi đâu rồi? Sao trong nhà kho này tại đột nhiên xuất hiện một hòn non bộ được? Mục Quang Sùng sững sờ đứng đó hồi lâu vẫn chưa định thần tại, gã vẫn không tin những gì mình nhìn thấy là thật. Chẳng lẽ là gã hoa mắt rồi sao? Binh khí đâu? Binh khí của gã đâu? Số binh khí đầy nhà kho này đâu rồi? Mục Quang Sùng cố gắng dụi dụi mắt thật mạnh, đi tới đi lui trong nhà kho nhưng vẫn không tìm thấy một món binh khí nào. Gã dụi mắt thật mạnh một lần nữa, gã khuông nhìn tầm, toàn bộ binh khí trong nhà kho đều biến mất, biến thành một hòn non bộ sừng sững ở đó.

Mục Quang Sùng chạm vào cửa ra vào và cửa sổ, tất cả đều nguyên vẹn, không bị hư hại gì cả. Gã ngẩng đầu nhìn mái nhà, mái nhà vẫn còn nguyên, không có một viên ngói nào bị hỏng, gã hơi hoa mắt choáng váng, một hòn non bộ lớn như vậy làm sao chui vào trong nhà kho được? Ngoại trừ thần tiên có khả năng dời núi lấp biển thì ai có thể có được khả năng này.

Hai chân gã run lẩy bẩy, gã đi một vòng quanh hòn non bộ, cuối cùng cũng nhìn rõ ràng hai chữ “ Thiên Đạo” thật lớn khắc trên hòn non bộ.

Hai chữ Thiên Đạo xuất hiện trước mặt, đầu óc Mục Quang Sùng quay cuồng, gã trừng lớn hai mắt, phía sau lưng toát ra mồ hôi lạnh. Thiên Đạo, chẳng lẽ thật sự là thần tiên trên trời làm ra sao?

Mục Quang Sùng phun ra một ngụm m.á.u già nua trong nhà kho phía đông, đúng là muốn lấy cái mạng già của gã mà, sắp đến ngày lên kinh thành rồi, gã phải nên giải thích thế nào với Cận tướng và Thái hậu đây. Thật lâu sau, gã đóng cửa nhà kho phía đông tại, hai mắt đỏ ngầu: “ Quản gia, quản gia đâu? ” Mục Quang Sùng đột nhiên nhớ tới, sáng sớm hôm nay chưa nhìn thấy bóng đáng quản gia.

Lúc này, một người hầu hoảng sợ vội vàng chạy tới bẩm báo: “ Lão gia, không hay… xảy ra chuyện không hay rồi, phòng bếp… tất cả nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp đều biến mất rồi!”

Sao lại có thể, tất cả mọi thứ trong phòng bếp đều biến mất sao? Chuyện lớn như vậy mà trong phủ không một ai biết sao? Toàn thân Mục Quang Sùng run lên, còn nhà kho phía tây thì sao?

…Mục Quang Sùng cầm chìa khóa, lẩy bẩy tay chân đi thẳng đến nhà kho phía tây, run run mở cửa nhà kho ra xem. Nhà kho phía tây trống rỗng!

Hết rồi, thật sự hết rồi! Toàn bộ đều hết cả rồi! Mục Quang Sùng khóc không ra nước mắt. Tài sản trong nhà kho phía tây chính là một nửa gia sản của gã! Hai mắt Mục Quang Sùng trống rỗng ngồi bệt dưới đất, gã ngửa đầu nhìn trời, ai có thể nói cho gã biết rốt cuộc đêm qua đã có chuyện gì xảy ra trong nhà gã không?

Ngày mồng một đầu năm mới, gã đã thành kính đưa người nhà lên chùa thắp hương lễ Phật, cũng không biết đã xúc phạm đến vị thần tiên nào. . . Hết rồi, hết rồi, xong cả rồi. Tâm huyết nửa đời người của gã, bao nhiêu của cải gã tích lũy mấy năm qua lập tức biến mất chỉ sau một đêm.

Lúc này, cả Mục phủ đều xôn xao ồn ào, một mớ hỗn độn. Người hầu chạy qua chạy lại khắp các viện để truyền tin, trên mặt ai nấy đều khiếp sợ. Không ai dám tin nổi là đêm qua trong phủ lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Phu nhân và mấy di thái đều đang bận rộn kiểm tra kho vàng nhỏ trong phòng mình, thấy kho châu báu của mình vẫn còn nguyên vẹn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nguyên liệu nấu ăn trong bếp trống rỗng, người hầu đến kho lúa lấy lương thực, nhưng lại phát hiện trong kho lúa không có một hạt gạo nào, cả kho đều trống không. “ Lão gia, không hay rồi. . . kho lúa. . . kho lúa đều trống rỗng. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-348.html.]

“ Trong bếp cũng không còn gì cả. . . “

“ Trong kho lúa cũng không có gạo. . . “

‘‘Không có gạo và bột thì làm sao nấu ăn. . . “

‘‘A, tại nhà kho phía tây tại trống rỗng thế kia? ”

“ Nghe nói nhà kho phía đông cũng trống rỗng. “

“ Sao lão gia lại ngồi bệt xuống đất vậy? ”

“ Lão gia. . . “

“ Đừng ồn ào nữa, mau đỡ lão gia đứng lên. “

‘‘Lão gia, ngài mau đứng lên đi. “ Một người hầu đỡ Mục Quang Sùng đứng dậy. “ Ngài mau cho quản gia đưa người đi báo quan đi. “ Một người hầu nhắc nhở.

Câu này nhắc nhở Mục Quang Sùng: “ Quản gia đâu rồi, đi tìm quản gia kêu hắn đến đại sảnh gặp ta. “

“ Vâng, tiểu nhân sẽ đi tìm quản gia đến ngay. “ Một người hầu chạy đi tìm quản gia.

Một người hầu khác vội vàng đỡ Mục Quang Sùng đến đại sảnh.

Còn chưa tới đại sảnh, người hầu đang tìm quản gia đã kinh hoảng chạy tới, ánh mắt né tránh, ấp úng nói: “ Lão gia, quản gia…”

Loading...