Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:43:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Không, cháu chỉ muốn nói với bá, tốt hơn hết bá nên cẩn thận với mẹ con Thẩm Băng. “ Nghe ra ẩn ý trong lời nói của nàng, Liễu Miễn Khánh kinh ngạc: “ Sao vậy, có chuyện gì với mẹ con Thẩm Bắng sao? ” Liễu Tiêu Vân nói ngắn gọn chuyện của mẹ con Thẩm Bằng và cả nhà Liễu Như Sơn một tần.

Liễu Miễn Khánh không khỏi nhíu mày: “ Còn có chuyện này à, sao mẹ con bọn họ lại chưa từng nhắc tới. “

Sau khi tạm biệt Liễu Miễn Khánh, Liễu Tiêu Vân xoay người lên ngựa, đi theo đoàn người Lạc Mặc Hàn đến Ninh Vương phủ.

Thấy sắc mặt Liễu Tiêu Vân không được tốt, Lạc Mặc Hàn quan tâm hỏi: “ Sao vậy? Nàng không sao chứ? Hắn ta là ai? ”

“ Không có gì đâu. “ Liêu Tiêu Vân cười nói: “ Người vừa rồi là con trai của lão tộc trưởng Liễu gia thôn. “ Trong lòng nàng tự hỏi, sao mẹ con Thẩm Bằng tại đến Huy Ninh phủ? Cả nhà Liễu Như Sơn đi đâu rồi? Chuyện Liễu Tiêu Châu đi tạc hơi kỳ lạ, vì chuyện lên núi tìm Liễu Tiêu Châu mà cả nhà Liễu Như Sơn đã đánh mẹ con Thẩm Bằng mặt mũi bầm dập, sau đó không tìm thấy Liễu Tiêu Châu, làm sao bọn họ có thể đễ đàng tha cho mẹ con Thẩm Bằng được.

Liễu Tiêu Vân nhớ rõ, đêm đó cả hai nhà đều cùng biến mất không tung tích, lý chính dẫn người vào trong núi tìm một lúc lâu cũng không tìm được người hai nhà bọn họ. Mẹ con Thẩm Bằng đến Huy Ninh phủ nương nhờ Liễu Miễn Khánh, hai người họ sẽ không gây phiền toái cho nhà lão tộc trưởng chứ.

Dù sao thì Liễu Tiêu Vân cũng đã nhắc nhở Liễu Miễn Khánh, hắn ta cần phải đề phòng mẹ con Thẩm Bằng. …Đoàn người Lạc Mặc Hàn đến trước Ninh Vương phủ của Ninh Vương, từng người xoay người xuống ngựa.

Đinh quản gia của Ninh Vương phủ đang đứng trước cửa, dặn dò mấy người hầu làm một số việc, ngẩng đầu nhìn thấy An Vương đã đến vương phủ, vội vàng tiến lên khom người hành lễ: “ Lão nô không biết Vương gia đến, không thể nghênh đón từ xa, xin Vương gia thứ tội. “ Những người hầu khác vội vàng cúi người hành lễ, sau đó nhận lấy dây cương ngựa của đoàn người Lạc Mặc Hàn, có mấy tên hầu chạy vào bẩm báo Ninh Vương. Lạc Mặc Hàn cười nhẹ: “ Đinh quản gia, ta vội vàng đến đây để chúc Tết Ninh Vương, bây giờ Vương gia nhà ngươi đang ở đâu? ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-339.html.]

Đinh quản gia nghiêng người cúi đầu: “ Mời Vương gia, Vương gia nhà lão nô đang ở thư phòng. “ Lạc Mặc Hàn nắm tay Liễu Tiêu Vân, đưa đoàn người Chương Nhược Cẩn bước vào Ninh Vương phủ. Liễu Tiêu Vân vung vẩy mấy lần cũng không rút ra được, nhỏ giọng nói: “ Mau buông tay ra, để người ngoài nhìn thấy sẽ không hay đâu. “

Lạc Mặc Hàn khẽ cười: “ Không sao. “ Liễu Tiêu Vân nhỏ giọng uy hiếp: “ Còn lằng nhằng thì ta sẽ nổi giận với chàng đấy. “ Đúng lúc này, Lạc Mặc Hàn nhìn thấy Ninh Vương ra ngoài đón mình, hắn thuận thế buông tay ra, nhưng Ninh Vương lại đã nhìn thấy tất cả mọi việc.

“ Năm mới rồi, hoan nghênh Tứ đệ đại giá quang lâm! Ha ha ha, vi huynh thật sự rất vui!” Hai người hầu đẩy xe lăn, Ninh Vương ngồi trên xe lăn ra ngoài đón, sắc mặt vô cùng tốt. Lạc Mặc Hàn cười sảng khoái: “ Gần đây sức khỏe tam ca gần thế nào? Đệ lại đến quấy rầy tam ca rồi. “ Chương Nhược Cẩn, Lận Anh và Quý Toản bước lên trước cúi người hành lễ với Ninh Vương: “ Tham kiến Vương gia. “

Lạc Mặc Hàn lại kéo Liễu Tiêu Vân đến bên cạnh mình. Ninh Vương cười to: “ Các vị miễn lễ, còn đệ nữa tứ đệ, sao lại thế này, sao cứ lôi kéo tay cô nương người ta không buông vậy? ” Liễu Tiêu Vân rất xấu hổ, nàng hung hăng trừng Lạc Mặc Hàn một cái, sau đó thoải mái chào hỏi Ninh Vương: “ Tham kiến Vương gia. “

Ninh Vương gật đầu cười nói: “ Cô nương, tứ đệ của bổn vương tứ đệ được xưng là Vương gia mặt lạnh, tuy mặt lạnh nhưng trái tim thật sự rất ấm áp. “ Lận Anh và Quý Toản đồng loạt nhìn trời, họ không biết gần đây Vương gia làm sao vậy, cứ như thay đổi thành một người khác. Chương Nhược Cẩn chỉ cúi đầu nhìn hòm thuốc của mình, giả vờ như không nhìn thấy gì. Ánh mắt Lạc Mặc Hàn vẫn bình tĩnh, nhướng mày kiếm nói: “ Tam ca, đừng đùa nữa, đệ rong ruổi một ngày một đêm đến đây, có việc muốn thương lượng với huynh. “

Ninh Vương cố nén cười, liếc nhìn hòm thuốc trong tay Chương Nhược Cẩn, ánh mắt hơi trầm xuống, nói: “ Tứ đệ đường xa đến đây, đến thư phòng nói chuyện đi. “

Sau đó hắn ta xoay người lại dặn dò Đinh quản gia: “ Mang trà nóng và mấy món ăn nhẹ đến thư phòng, sắp xếp viện cho khách nghỉ ngơi. “

“ Vâng, Vương gia. “ Đinh quản gia cung kính đáp.

Loading...