Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:43:26
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy người bọn họ đang đi về phía trước thì đột nhiên bên đường có người gọi một tiếng. “ Vân nha đầu!” Liễu Tiêu Vân nghe thấy tiếng gọi, nàng quay đầu tại, vội vàng tìm kiếm trong trí nhớ của nguyên chủ, nhanh chóng nhận ra người gọi mình, nàng vội vàng xuống ngựa.

Lạc Mặc Hàn giữ chặt dây cương, vội vàng hỏi: “ Sao vậy? ”

Liễu Tiêu Vân phất phất tay, ra hiệu bọn họ chờ ở phía trước, sau đó dẫn ngựa đi về phía người gọi mình.

“ Miễn Khánh đại bá. “ Liễu Tiêu Vân cười gọi một tiếng

Người này là Liễu Miễn Khánh, con trai nhỏ của lão tộc trưởng, mở một cửa hàng tơ lụa ở Lộ Tập huyện. Lúc cha mẹ nguyên chủ bị bệnh, ca ca của hắn ta đã nhờ hắn ta tìm một danh y trong huyện thành, tính tình người này cũng giống như lão tộc trưởng, là người rất hào phóng và nhiệt tình.

Liễu Miễn Khánh cười ha ha: “ Vân nha đầu, đúng là cháu thật rồi, cháu càng lớn càng xinh đẹp, suýt nữa ta đã không dám nhận đó là cháu. “

Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Miễn Khánh đại bá, chúc mừng năm mới, cháu chúc bá một năm mới vui vẻ. “

“ Chúc mừng năm mới, Vân nha đầu, sao cháu lại tới đâu, ca ca của cháu đâu, sao không đi cùng cháu? Nghe lão gia tử nhà ta nói người trong thôn chúng ta theo lý chính chạy nạn về phía nam, mọi người thế nào rồi? ” Liễu Miễn Khánh hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-338.html.]

“ Vâng, các thôn dân đều rất tốt. “ Liễu Tiêu Vân nói rồi lo lắng hỏi: “ Lão tộc trưởng gia gia thế nào rồi? Nghe nói có lưu dân chạy vào Liễu gia thôn cướp lương thực, thiêu cháy từ đường Liễu thị. “ Ngày đó, nghe lý chính của Tiểu Hà thôn nói, sau khi các thôn dân chạy nạn không bao lâu, có một số lượng lớn lưu dân xông vào Liễu gian thôn cướp lương thực, từ đường Liễu thị cũng bị đám lưu dân đốt cháy, không biết lão tộc trưởng và những lão nhân khác thế nào rồi. “ Lão gia tử vẫn khỏe. “ Liễu Miễn Khánh nói: “ Mọi người vừa đi thì người hầu trong nhà lập tức đánh xe ngựa đưa lão gia tử đến huyện thành. Ôi, ta chỉ cảm thấy thương xót cho những lão nhân cô đơn kia. . . Thôi không nhắc đến nữa, nhắc đến lại cảm thấy không đau lòng. Đúng rồi, mọi người thế nào rồi? ”

Nói đến việc từ đường Liễu thị bị thiêu hủy, cả hai đều cảm thấy thương cảm, Liễu Tiêu Vân nói: “ Các thôn dân theo lý chính đại bá chạy nạn đến Lâm An phủ, bây giờ đang định cư tại tại Tân Liễu thôn ở Hồ huyện. “

‘‘Ồ, vậy thì tốt quá. “ Liễu Miễn Khánh gật đầu: “ Giang Nam là vùng đất lành chim đậu, cuộc sống tương đối sung lúc, mưa nhiều, ít hạn hán, định cư ở Giang Nam tốt hơn nhiều ở lại Liễu gia thôn nhiều, tơ lụa trong cửa hàng của ta cũng được nhập hàng từ Giang Nam. “ Liễu Tiêu Vân lại hỏi: “ Bá đã chuyển cửa hàng đến Huy Ninh phủ sao? ”

Liễu Miễn Khánh cười khổ: “ Chao ôi, rất nhiều lưu dân đến cướp huyện nha của Lộ Tập huyện, trong huyện thành vô cùng hỗn loạn, làm sao có thể buôn bán được, bọn ta đành phải chuyển cả nhà đến Huy Ninh phủ. “ Ca ca của Liễu Miễn Khánh, Liễu Miễn Đường, vốn đang mở một tửu lâu ở Lộ Tập huyện thành, sau đó cũng chuyển đến Huy Ninh phủ tiếp tục mở tửu lâu. Liễu Tiêu Vân nhìn qua Lạc Mặc Hàn, thấy hắn đang lo lắng nhìn mình, vì thế nàng hỏi: “ Miễn Khánh đại bá, cửa hàng tơ lụa của bá ở đâu? ”

“ Ngay phía trước. “ Liễu Miễn Khánh chỉ vào một nơi cách đó không xa, còn nói thêm: “ Năm trước, mẹ con Thẩm Bằng tìm đến nương nhờ, nói là chuẩn bị thi khoa cử năm nay, mẹ con bọn họ tạm thời ở lại cửa hàng tơ lụa của ta. Cháu có thể đến xem, Thẩm Bằng vẫn còn nhắc đến cháu. “

‘‘Vậy à? ” Liễu Tiêu Vân khẽ cau mày: “ Miễn Khánh đại bá, bây giờ cháu có việc gấp phải làm, hôm khác cháu sẽ đến thăm cửa hàng tơ lụa của bá. “ Liễu Miễn Khánh cũng chú ý đến mấy người Lạc Mặc Hàn, những người này ăn mặc không tầm thường, tất cả đều đang đứng bên đường đợi Vân nha đầu.

Vì thế, Liễu Miễn Khánh nói: “ Vân nha đầu, cháu cứ lo việc của cháu trước đi, có thời gian rảnh thì đến thăm cửa hàng tơ lụa của bá, lão gia tử vẫn luôn mong nhớ thôn dân trong thôn, muốn biết tình hình của mọi người. “

‘‘Được, Miễn Khánh đại bá, bá cứ nói với lão tộc trưởng gia gia là các thôn dân đều đang sống rất tốt. “ Liễu Tiêu Vân nói, dắt ngựa rời đi. Đi được vài bước, nghĩ một lát, Liễu Tiêu Vân quay lại lần nữa: “ Miễn Khánh đại bá. “

Liễu Miễn Khánh vẫn đứng đó suy nghĩ một việc, trong lòng hắn ta đang nghĩ, những người đi cùng Vân nha đầu không phải là người Liễu gia thôn, họ là ai? Hắn ta nghe mẹ con Thẩm Bằng nói, không biết từ khi nào Vân nha đầu đã học được một thân võ công. Thấy Liễu Tiêu Vân quay lại, Liễu Miễn Khánh còn nghĩ nàng có chuyện gì: “ Vân nha đầu, sao lại quay lại rồi, cần giúp đỡ gì thì cứ nói với ta. “

Loading...