Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:43:19
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Mặc Hàn đặt chén trà xuống, đứng lên chắp tay sau lưng, cười nói: “ Chẳng phải nàng mở ra thì sẽ biết sao? ” Liêu Tiêu Vân nhìn Lạc Mặc Hàn, đặt chén trà xuống rồi mở hộp gấm. Trmong hộp gấm có đủ loại quần áo gấm vó màu xanh nhạt mới tỉnh, tất cả đều là chất tiệu cao cấp, rất đẹp, nàng không khỏi thở dài: “ Sao lại có nhiều quần áo như vậy? ”

“ Mở mấy hộp kia xem nrữa đi. “ Lạc Mặc Hàn nói.

Liễu Tiêu Vân mở mấy hộp khác lớn nhỏ khác nhau ra, nàng vô cùng kinh ngạc, một hộp lớn chứa trọn một bộ trang sức bằng ngọc trai, những hộp nhỏ khác đựng một sốu món trang sức ngọc trai khác. Chỉ nhìn lướt qua, nàng có thể thấy những viên ngọc trai này vừa lớn vừa tròn đầy, độ sáng bóng cũng rất cao, có lẽ là vô cùng hiếm, giá trị xa xỉ.

Lạc Mặc Hàn cười nói: “ Đây là những mẫu trang sức ngọc trai mới nhất ở Lâm An phủ thành, ta mua cho nàng một ít, nàng xem có thích không. “

Trước đây, Lạc Mặc Hàn biết Liễu Tiêu Vân chưa bao giờ đeo bất kỳ món trang sức nào, nhưng lần này lúc hắn quay về lại thấy nàng đeo khuyên tai và vòng tay bằng ngọc trai. Trang sức bằng ngọc trai rất hợp với khí chất của nàng, vì vậy hắn đã căn dặn Lận Anh và Quý Toản quay về Lâm An phủ thành trước để mua những món trang sức ngọc trai mới nhất nhất này.

Liễu Tiêu Vân hít một hơi thật sâu, từ từ hỏi: “ Đại ca à, mấy món trang sức này phải đeo lách ca lách cách hết lên người sao? ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-335.html.]

Ánh mắt Lạc Mặc Hàn sâu thẳm, đi đến phía sau nàng nói: “ Lần này đến kinh thành không chỉ ra mắt Huệ Thái phi, còn cả Thái hậu, Hoàng hậu, Trưởng công chúa và cả nhà ngoại tổ mẫu. . . “

Liễu Tiêu Vân cũng đứng dậy, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm chúng: “ Được, vậy có nghĩa là những món trang sức này nhất định phải đeo lên người. “

Lạc Mặc Hàn ôm lấy nàng, không nhanh không chậm nói: “ Ta biết bình thường nàng rất giản dị, không thích đeo những thứ rườm rà trên người nên là còn rất nhiều con trang sức vàng bạc khác ta vẫn chưa lấy ra. “ Bao nhiêu quần áo này, còn cả trang sức ngọc trai quý giá, vậy mà lại còn có rất nhiều trang sức vàng bạc khác chưa lấy ra nữa, những thứ này. . . Liễu Tiêu Vân không biết nên nói gì, nàng nhìn chằm chằm Lạc Mặc Hàn, trầm mặc một lát, hít một hơi thật sâu rồi nói: “ Cảm ơn chàng, ta sẽ nhận mấy món quần áo và trang sức này. “ Thấy Liễu Tiêu Vân không từ chối, Lạc Mặc Hàn thở phào nhẹ nhõm. Đã sống và quen biết nhau hai đời, Lạc Mặc Hàn hiểu rất rõ nàng, tính tình nàng rất tự do thoải mái, không hề thích đeo những thứ rườm rà này trên người, nhưng hắn có thể nhận ra, vì hắn, nàng vẫn có thay đổi. Lạc Mặc Hàn ôm nàng thật chặt, mỉm cười: “ Nha đầu ngốc, phải là ta cảm ơn nàng chứ. “

Liễu Tiêu Vân nắm tay đập vào vai hắn, cười nói: “ Chàng bị ngốc hả, chàng tặng cho ta nhiều quần áo đẹp và trang sức quý giá như vậy, ta phải cảm ơn chàng mới đúng. “ Lạc Mặc Hàn rất vui, bật cười ha ha: “ Chỉ cần nàng thích là được. “ Nói rồi, hắn quay lại bàn làm việc, ngồi xuống rót cho Liễu Tiêu Vân một chén trà: “ Trà của nàng. “ Liễu Tiêu Vân nhận lấy tách trà, nhấp một ngụm rồi nói: “ Đã muộn rồi, sáng mai chúng ta phải đi sớm, uống xong chén trà nhỏ này rồi nghỉ ngơi thôi. “

Lạc Mặc Hàn gật đầu. Uống trà xong, Lạc Mặc Hàn khoác thêm áo choàng cho Liễu Tiêu Vân, cầm lấy hộp gấm lớn và mấy cái hộp trên bàn: “ Ta đưa nàng về viện. “ Liễu Tiêu Vân cầm lấy quyển thoại bản dân gian trên bàn: “ Ta lấy quyển thoại bản dân gian này. “ Ra khỏi thư phòng, Lạc Mặc Hàn đưa Liễu Tiêu Vân trở lại viện của nàng, trước cửa viện có treo một ngọn đèn lồng, tên là Tân Lan viên.

Liễu Tiêu Vân nhìn tên của viện, cười và nói với Lạc Mặc Hàn: “ Ừm, không tồi, tên của viện này khá đẹp. “ Lạc Mặc Hàn cười: “ Nàng thích là được rồi. “ Ở tiền viện trồng hơn mười cây ngọc lan đỏ, hậu viện trồng hơn mười cây ngọc lan trắng, cứ mỗi lần đến tháng tư, tháng năm, hoa mộc lan ở tiền viện và hậu viện đua nhau nở, hoa ngọc lan đỏ nở rất lại từng chùm như như những đám mây ráng chiều, hoa mộc lan trắng lại nở rộ như bông tuyết. Hoa ngọc lan thơm lừng, vừa cao quý vừa tao nhã, dáng hoa xinh đẹp diễm lệ, mùi hương lại động lòng người.

Viện của thư phòng tên là Thành Tri trai, nhưng Liễu Tiêu Vân không chú ý đến nó. Viện của Lạc Mặc Hàn ở phía đông của Thành Tri trai, tên là Cẩm Phong hiên, trong viện trồng một vườn cây phong đỏ, cứ mỗi khi đến mùa thu và mùa đông, lá phong đỏ đung đưa theo gió, lá phong đỏ như lửa, rực rỡ cả mùa thu. Cẩm Phong hiên, Thành Tri trai và Hinh Lan uyển là những viện có vị trí tốt nhất trong toàn bộ Vương phủ.

Loading...