Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 328

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:43:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tiêu Minh vẫn có hơi không tin tắm: “ Muội muội, hắn nói hắn tà An Vương kìa, hắn không phải làm nghề kinh doanh tửu tâu. . . “ Liễu Tiêu Vân gật đầu, đành phải thú thật với hai người: “ Ca ca, tẩu tử, Mặc Hàn tà An Vương của Lâm An phủ thành. “ Chương thị sửng sốt há hốc mồm ngay. Như sực nhớ ra điều gì, sắc mặt tẩu ấy bỗng chốc trở nên tái mét: “ Ca ca ta đâu rồi? Không được, ta phải đi xem sao. . . “

Tuy nhiên, Chương thị chưa kịp ra khỏi nhà bếp thì bỗng loạng choạng chực ngã, Liễu Tiêu Minh hốt hoảng đỡ tẩu ấy: “ Nàng sao vậy? ”

Liễu Tiêu Vân cũng cuống quýt tiến lên, đỡ tẩu tử: “ Tẩu tử, tẩu khó chịu ở đâu thế? Tẩu ngồi xuống trước đã!”

Ngồi cả buổi trời mới tỉnh táo lại, Chương thị đẩy Liễu Tiêu Minh, thúc giục: “ Chàng ra nhà xem sao, bảo ca ca tới đây một lát. “

Liễu Tiêu Minh đành phải đến gian nhà chính, gọi Chương Nhược Cẩn tới. Chương Nhược Cần vào nhà bếp, đỡ muội muội, nhỏ nhẹ trấn an: “ Muội muội đừng lo, huynh không sao hết. “ Liễu Tiêu Vân nghe mà mơ mơ màng màng, nàng nhanh chóng vào gian nhà chính, kéo Lạc Mặc Hàn đến sương phòng phía tây của mình rồi hỏi: “ Có chuyện gì thế? ”

Lạc Mặc Hàn cười khổ, chính bản thân hắn cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra cơ mà.

Hắn nắm lấy bờ vai của Liễu Tiêu Vân, nhìn thẳng vào mắt nàng một cách chăm chú: “ Tiêu Vân, nàng hãy nghe ta nói. Chương Nhược Cẩn đã đồng ý sẽ đi kinh thành khám bệnh cho Hoàng thượng, nhưng hắn có một điều kiện. . . “

‘‘Huynh mau nói đi, điều kiện gì? ” Liễu Tiêu Vân đang quýnh cả lên nên sốt ruột thúc giục hắn nói hết. “ Chương Nhược Cẩn yêu cầu phải được gặp Huệ Thái phi rồi mới khám bệnh cho Hoàng thượng. “ Lạc Mặc Hàn thốt từng câu từng chữ. …

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-328.html.]

“ Huệ Thái phi ư? ” Liễu Tiêu Vân cảm thấy khó hiểu bèn hỏi Lạc Mặc Hàn: “ Tại sao huynh ấy lại muốn gặp Huệ Thái phi? ” Lạc Mặc Hàn lắc đầu: “ Huệ Thái phi toàn tâm hướng Phật, đã ăn chay niệm Phật tại Phổ Cam tự suốt mấy năm nay rồi. . . “ Cách đây tám năm về trước, An Vương và Ninh Vương đi theo đại quân xuất chinh ra biên giới phía Bắc, Huệ Thái phi tự thỉnh thánh chỉ, đến Phổ Cam tự ăn chay niệm Phật để cầu phúc cho dân. Hằng năm, An Vương và Ninh Vương đều đến Phổ Cam tự để thăm Huệ Thái phi.

Tuy nhiên, tình hình năm nay tương đối đặc biệt: An Vương và Ninh Vương bị thích khách đ.â.m tại một nơi gần Huy Ninh phủ, Ninh Vương không may tàn tật cả hai chân, Huệ Thái phi đến Ninh Vương phủ ở được chừng mười ngày rồi lại trở về Phổ Cam tự. Liễu Tiêu Vân khẽ chau hàng lông mày thanh tú lại: “ Phổ Cam tự ở đâu? ”

‘‘Ngoại ô kinh thành. “ Lạc Mặc Hàn trả lời. Chương Nhược Cẩn năm nay hai mươi bốn tuổi, là một đại phu trẻ. Hắn ta tuyệt nhiên không mảy may nhắc đến việc mình có quá khứ sâu xa gì với Huệ thái phi hay không, chỉ yêu cầu muốn gặp Huệ Thái phi mà thôi.

Liễu Tiêu Vân tiếp tục hỏi: “ Nhưng đệ tử của Dược Vương cốc đâu phải chỉ có mỗi một mình Chương Nhược Cẩn. . . “ Lạc Mặc Hàn hiểu ý nàng muốn nói gì: “ Hai năm trước, Chương Nhược Cẩn đã từng khám bệnh bốc thuốc cho tiểu công tử của Thân tri phủ, hơn nữa còn chữa trị thành công. Căn bệnh mà Thân tiểu công tử mắc cũng là bệnh đau đầu. “ Trong lúc hai người trò chuyện với nhau, hai huynh muội Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh đi tới. Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh tiến lên, cúi người hành lễ với Lạc Mặc Hàn: “ Bái kiến Vương gia. “

Lạc Mặc Hàn đã bộc lộ thân phận thật của mình, bởi vậy mà Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh không dám bỏ qua lễ nghĩa. Lạc Mặc Hàn bật cười, bảo: “ Đều là người một nhà, không cần đa lễ. “ Người một nhà ư? Liễu Tiêu Minh và hai người còn lại không hẹn mà cùng nhìn về phía Liễu Tiêu Vân. Liễu Tiêu Vân cho Lạc Mặc Hàn một cái nhìn như d.a.o câu liếc vào mỏm đá, sau đó nắm tay tẩu tử đến gian nhà chính.

Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn cũng đi theo. Lạc Mặc Hàn cố gắng nhịn cười, thầm quan sát sương phòng phía tây. Căn phòng này được bố trí theo phong cách mát mẻ, lịch sự và tao nhã, chắc hẳn căn phòng này là của nàng rồi. Chương thị nhìn Liễu Tiêu Vân, dò hỏi: “ Tiêu Vân, ý câu đó của hắn là. . . “ Bị tận ba người “ ép cung” cùng một lúc, Liễu Tiêu Vân không thể làm gì khác hơn ngoài lấy miếng ngọc bội đó ra: “ Ca ca, tẩu tử, đây là tín vật đính hôn của Lạc Mặc Hàn. “

“ Đính hôn ấy hả? ” Liễu Tiêu Minh sửng sốt nhìn miếng ngọc bội kia, vội hỏi: “ Hai đứa đính hôn từ khi nào vậy? ”

Chương Nhược Cẩn thoáng nhìn miếng ngọc bội kia: “ Tiêu Vân, muội biết không, đó là lệnh bài của vương phủ An Vương đấy. “

Loading...