Thấy đôi mắt thâm quầng rõ mồn một của Lạc Mặc Hàn, Liễu Tiêu Vân cảm thấy hơi xót xa: “ Đồ ngốc, mới bao lâu mà gầy rộc đi hẳn thế này? Chàng muốn ăn gmì, ta làm cho chàng. “ Lạc Mặc Hàn mỉm cười, khàn giọng bảo: “ Bánh sủi cảo nhân thịt chim trả, vịt quay giòn, thịt dê kho tàu, tôm tuộc, cua hấpr, cá sạo hấp, gan ngỗng áp chảo. . . “ Liễu Tiêu Vân bực bội tắm nhưng cũng không kìm được mà bật cười: “ Xong chưa hả? Đi theo ta, ta sẽ cho chàngu uống một cốc nước tiên trước. “
…
“ Từ từ đã nào. “ Lạc Mặc Hàn ôm chặt Liễu Tiêu Vân thêm chút nữa, trong ánh mắt hắn ngập tràn niềm yêu thương và cưng chiều, hắn ôn tồn hỏi: “ Sao tự dưng nàng uống rượu thế này? ”
Liễu Tiêu Vân khẽ mỉm cười, ngước lên nhìn hắn một cách chăm chú bằng đôi mắt trong veo và rạng rỡ: “ Đâu có, ta chỉ uống một chút nước trái cây thôi. “
“ Nước trái cây à? Nước trái cây vị gì? ” Lạc Mặc Hàn đột nhiên cúi người nhẹ nhàng đặt một nụ hôn phớt lên môi nàng, nét cười trong ánh mắt càng rõ ràng hơn nữa: “ Chậc, hóa ra là nước trái cây vị dâu. “
Liễu Tiêu Vân thấy mặt mình bắt đầu nóng bừng lên bèn vội vã giãy ra khỏi lồng n.g.ự.c hắn: “ Để ta đi rót cốc nước cho chàng. “
Nói xong, nàng ba chân bốn cẳng về phòng mình.
Lạc Mặc Hàn phá lên cười sặc sụa, cũng vào phòng theo. Hắn lấy than củi từ trong ngăn kéo ra rồi đốt lò sưởi: “ Nha đầu ngốc, trời lạnh thế này, sao lại không đốt lò sưởi hả? ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-322.html.]
Liễu Tiêu Vân cầm cốc nước linh tuyền đi ra, đưa cho Lạc Mặc Hàn: “ Cho chàng này, nước tiên đó. “ Lạc Mặc Hàn nhận lấy cốc nước linh tuyền, uống một hơi cạn sạch, tinh thần hắn bỗng chốc sảng khoái hơn hẳn, hẳn đòi thêm: “ Thêm một cốc nữa đi. “ Liễu Tiêu Vân lại rót nước linh tuyền đầy cốc cho hắn tiếp, cười nói: “ Uống đi. “
Lạc Mặc Hàn uống liên tù tì ba cốc nước linh tuyền một lần, bao nhiêu cảm giác uể oải, kiệt sức bỗng chốc biến mất tăm, hắn cũng đã quay trở về trạng thái khỏe mạnh ban đầu. Liễu Tiêu Vân dò hỏi Lạc Mặc Hàn: “ Có người bị thương hay sao vậy? Sao ta ngửi thấy mùi m.á.u tanh trong sân thế? ” Nét mặt của Lạc Mặc Hàn ngay lập tức trở nên nghiêm nghị và lạnh tanh, hắn kể cho nàng hay: “ Ừ, lúc mới vừa rời khỏi kinh thành, bọn ta bị một toán người gồm khoảng một trăm tên tập kích. Võ công của những kẻ đó vô cùng xảo quyệt, cuối cùng bọn ta phải dùng b.o.m hơi cay thì mới có thể cắt đuôi bọn chúng, khổ nỗi cả thân vệ lẫn ám vệ của ta đều có người bị thương. “
“ Còn chàng thì sao? ” Trên gương mặt Liễu Tiêu Vân đầy vẻ lo âu, nàng quan tâm hỏi han: “ Hay là để ta xem chàng có bị thương không? ” Lạc Mặc Hàn lắc đầu, ánh mắt hắn đã đong đầy trìu mến trở lại: “ Nàng yên tâm, ta không sao đâu. “
‘‘Chàng chờ ta một lát. “ Dứt lời, Liễu Tiêu Vân chạy bình bịch lên tầng trên.
Không để hắn đợi lâu, nàng thoăn thoắt bước xuống cầu thang với hai cái túi đựng đầy ắp nước linh tuyền và hai bình sứ nhỏ đựng thuốc bột trên tay: “ Thuốc bột trong cái bình nhỏ này có công dụng hạ sốt, cầm máu, uống cùng với nước trong túi nước này, vết thương sẽ khép lại rất nhanh. “ Đôi mắt của Lạc Mặc Hàn rực sáng hẳn, hắn nhận lấy túi nước và thuốc bột: “ Ừm, ta đi rửa mặt và súc miệng một lát rồi qua ngay. “ Sau một hồi nghĩ ngợi, Liễu Tiêu Vân nói với Lạc Mặc Hàn: “ Chàng vệ sinh cá nhân xong thì cho tất cả mọi người đến phòng ăn ở sân trước ăn cơm nhé. “
“ Vất vả cho nàng rồi. “ Lạc Mặc Hàn ôm lấy Liễu Tiêu Vân rồi nghiêng người qua hôn cái. “ Đánh lén” thành công, hắn cười tủm tỉm rời đi trong tâm trạng vui vẻ. Liễu Tiêu Vân đứng sau lưng hắn thì nghiến răng nghiến lợi, gằn giọng hằm hè: “ Mặc Hàn, chàng hãy chờ đấy!”
Sau đó, nàng đến phòng ăn ở khoảng sân trước của trang viên, thắp sáng hết đèn lồng lên. Từ trước đến nay, nàng chưa hề động tay vào nhà bếp và phòng ăn ở đây lấy một lần nào. Nàng nhảy vào không gian. Nhà bếp trong biệt thự có nồi áp suất, tủ lạnh thì có thịt bò, có bánh sủi cao nhân thịt dê được đã được cấp đông, bởi vậy quá trình nấu nướng của nàng diễn ra hết sức thuận lợi. Trước tiên, Liễu Tiêu Vân sử dụng nồi áp suất để làm một nồi thịt bò hầm, sau đó bắt đầu hấp bánh sủi cảo nhân thịt dê.
Thân vệ - tay chân thân tín của Lạc Mặc Hàn - gồm có hai người, ám vệ thì có hai mươi người, nàng nấu bánh sủi cảo nhân thịt dê đủ phần cho từng người, sau đó nấu một nồi súp chua cay cho ấm người.