Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:34:54
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu ươm giống thành công thật thì vào mùa xuân năm sau, nàng có thể gieo mầm cây ăn trái trong không gian linh tuyền tên ngọn đồi nhỏ rồi Nói làm tà làm, Liễu Tiêu Vân chọn những cành cây to khỏe đem chôn xuống đất, gốc của các cành cây ăn trái này đều được tưới nước linh tuyền, nàng rất mong chờ việc giâm cành, ươm giống sẽ thành công tốt đẹp. Nho, tê, đào, táo, anh đào, mỗi cây nàng ngắt một ít cành chôn xuống đất, chờ những cành cây này mọc rễ là có thể dời đi vun trồng chỗ khác rồi.

Bận bịu mấy chuyện này xong, Liễu Tiêu Vân vào phòng tắm tắm rửa.

Tắm xong, thay một bộ quần áo sạch sẽ khác, nàng ra khỏi không gian, tắt đèn lồng trong thư phồng rồi trở về phòng ngủ của mình nghỉ ngơi.

Vào ngày hai mươi ba tháng Chạp, trường tư thục cho học trò nghi, Chương Nhược Cẩn dẫn Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc trở về Tân Liễu thôn, đầu năm họ sẽ không quay về huyện thành nữa. Ăn trưa xong, Liễu Tiêu Vân báo với người nhà một tiếng rằng mình muốn lên núi săn một ít thú rừng. Liễu Tiêu Minh đang ở trong sân gia cố bưồng xe ngựa, huynh ấy dặn đò nàng: “ Muội lên núi phải cẩn thận đấy, đi sớm về sớm. “

“ Muội biết rồi. “ Liễu Tiêu Vân đáp lời rồi cõng gùi ra khỏi cửa tiểu viện.

Lên núi, nàng lấy một con heo rừng, một con dê và mấy con gà rừng, thỏ rừng ra khỏi không gian. Liễu Tiêu Vân bỏ con gà rừng và thỏ rừng vào gùi, chẻ một vài nhánh cây và dây leo để bện thành một chiếc bè gỗ đơn sơ, đặt heo rừng và dê núi trên đó, sau đó lấy thêm dây leo để thắt lại thật kiên cố rồi kéo bè gỗ xuống núi.

Lúc xuống đến lưng chừng núi, Liễu Tiêu Vân bắt gặp ba cha con Hạ thợ săn. Bọn họ đã săn được hai con nai và mười mấy gà rừng, thỏ rừng trên núi. Nhìn thấy Liễu Tiêu Vân kéo bè gỗ xuống núi, Hạ Đồng Sinh ngay lập tức đưa con nai đã trói lại cho cha, sau đó chạy lại gần chỗ của Liễu Tiêu Vân: “ Tiêu Vân, để ta cầm giúp cho. “

Liễu Tiêu Vân vội vàng từ chối: “ Không cần đâu, ta tự kéo là được rồi, kéo bè gỗ cũng chẳng cực nhọc gì đâu. “ Nhưng Hạ Đồng Sinh vẫn giành lấy bè gỗ, mỉm cười: “ Cách này của người thuận tiện thật đấy, kéo bè không phí sức gì nhiều. “

“ Đồng Sinh, huynh với cha về trước nhé. “ Hạ Thiết Sinh nói với đệ đệ. “ Ừm, huynh và cha về trước đi. “ Hạ Đồng Sinh trả lời.

Thấy thằng con út hào hứng giúp đỡ Liễu Tiêu Vân, Hạ thợ săn không nén được tiếng thở dài. Đành vậy thôi chứ biết làm sao, con trai lớn rồi thì cha nó có quản nghiêm cách mấy cũng không được. Hạ thợ săn gánh nai lên vai, thoăn thoắt xuống núi cùng với đứa con trai cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-318.html.]

Liễu Tiêu Vân đi đằng trước dọn dẹp bớt sỏi đá, hòn cuội lộn xộn và đống cỏ dại mọc um tùm cho dễ đi, thuận tiện cho Hạ Đồng Sinh kéo bè gỗ xuống núi hơn. Hai người chưa đi được bao lâu thì Liễu Tiêu Vân nghe thấy ca ca gọi tên mình, nàng cũng lớn tiếng nói vọng tới: “ Ca ca, muội đây!”

Hóa ra Liễu Tiêu Minh thấy trời đã sẩm tối mà muội muội vẫn chưa về, huynh ấy hơi lo lắng nên cùng Chương Nhược Cẩn đi ra tìm nàng. Không lâu sau đó, Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn lần theo hướng âm thanh phát ra chạy được đến đây.

“ Đồng Sinh, cảm ơn ngươi!” Liễu Tiêu Minh nói với cảm ơn với Hạ Đồng Sinh, tiện đà huynh ấy nhận lấy chiếc bè gỗ: “ Để ta kéo cho, ngươi nghỉ ngơi một lát đi. “

Thấy con heo rừng và dê núi bị trói trên bè gỗ, Chương Nhược Cẩn không khỏi khen ngợi: “ Quá giỏi! Tiêu Vân, làm sao muội săn được mấy con thú hoang này thế? ” Hạ Đồng Sinh cũng lấy làm kỳ lạ: “ Mới sáng bảnh mắt bọn ta đã lên núi, nhưng vào sâu trong núi rồi mà vân không thấy một con heo rừng nào cả. “ Liễu Tiêu Vân giải thích, không để tộ chút khác thường nào: “ Muội cũng ăn may thôi, mới vừa săn được dê núi thì lại thấy thêm một con heo rừng nữa. “

Liễu Tiêu Minh bật cười ha ha: “ Muội muội à, muội may mắn thật đấy! Có mấy con này rồi, năm mới ăn Tết chúng ta không cần lên trấn mua thịt nữa. “

Liễu Tiêu Vân vội vàng đính chính lại ngay: “ Ca ca à, năm mới thì vẫn phải mua thịt khô chứ. “

Liễu Tiêu Minh đồng ý mà không chút do dự: “ Được được, muội thích ăn thịt khô mà, ngày mai huynh sẽ đi chợ mua thịt khô cho muội. “

Hạ Đồng Sinh và Liễu Tiêu Vân đi trước để dọn dẹp đá sỏi, cỏ hoang để mở đường cho dễ đi, còn Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn thì cùng nhau kéo bè gỗ xuống núi.

Bốn người kịp thời xuống chân núi trước khi trời tối hẳn, Liễu Tiêu Vân hỏi ca ca: “ Ca ca, hay con heo rừng này chúng ta nhờ Liễu đồ tể g.i.ế.c nhé? ”

Liễu Tiêu Minh bảo: “ Giờ này cũng hơi muộn rồi, chúng ta mang về nhà trước đã, ngày mai rồi mang qua g.i.ế.c cũng được. “

. . .

Loading...