Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:34:51
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ tận đáy lòng, Hạ thợ săn hơi hối hận vì mình đã không dùng hạt giống lúa mì vụ đông do Liêu Tiêu Vân mang về. Thấy bóng lưng đầy bất lực và buồn bã của Hạ thợ săn, Liễu Tiêu Vân thở dài. Nàng cũng không thể llàm gì hơn, nàng chẳng thể nào lấy hạt giống lúa mì ra khỏi không gian để đưa cho Hạ thợ săn ngay bây giò được. Chương thị nói với nàng: “ Sao muội tại thở ngắn thở dài thế? Về nhà thử bộ y phục mới của muội mua đi!”

Liễu Tiêu Minh nhìn muội muội, cũng an ủi nàng: “ Ba nhà lý chính đại bá không dùng hạt giống lúa mì mà muội mang về là quyết định của họ thôi, chắc giờ họ hối hận lắm rồi. “

Liễu Tiêu Vân không nói không rằng, chỉ cầm quần áo mới mua về phòng mình.

. . .

Ăn tối xong, Liễu Tiêu Vân trở về trang viên.

Nàng vừa bước vào sân thì hai chú chó con chạy lăng xăng về phía nàng, đong đưa cái đuôi mà hào hứng chạy quanh nàng suốt.

Liễu Tiêu Vân lấy đèn pin ra soi, thức ăn cho chó trong cái khay nhỏ đã bị hai chú chó con ăn sạch sành sanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-317.html.]

“ Hai đứa đói rồi đúng không? ” Nàng lấy mấy cây xúc xích giăm bông ra khỏi không gian, đặt vào cái khay nhỏ: “ Ăn đi nào. “

Sau khi đút hai chú chó con, nàng cầm những bức câu đối xuân và tranh chữ Phúc mới mua trở về thư phòng. Thắp sáng đèn lồng trong thư phòng, Liễu Tiêu Vân nhìn bốn bức tranh chữ trên tường. Mai lan trúc cúc, đây chính là bức tranh chữ quý báu của Cố Từ Dũ. Lạc Mặc Hàn cũng có khiếu vẽ vời, hắn đã vẽ hai bức chân dung cho nàng. Liễu Tiêu Vân thầm nghĩ trong bụng, chắc hẳn Lạc Mặc Hàn có quen biết với Cố Từ Dũ nhỉ? Nếu không thì hắn đã chẳng chọn bốn bức tranh này để treo trong thư phòng của nàng rồi.

Ngồi trước bàn đọc sách, Liễu Tiêu Vân lấy hai bức thư do Lạc Mặc Hàn viết ra, đặt lên bàn. Nhìn hai bức thư trên bàn, nàng trầm ngâm suy nghĩ, trong thư Lạc Mặc Hàn bảo dời lại ngày về, thế hắn có kịp về những ngày cuối năm không? Haiz! Từ xưa đến nay, hoàng gia vốn đã chốn lắm thị phi, hắn không nói thì nàng cũng đừng hỏi nhiều làm gì. Nhớ đến chuyện Hạ thợ săn hỏi hạt giống lúa mì vụ đông, Liễu Tiêu Vân đi vào không gian. Trước đó nàng đã vào khu vực trồng trọt để kiểm tra, năm mươi mẫu thóc đã thu hoạch xong nên nàng trồng tiếp đậu nành, bắp và đậu phộng mỗi thứ mười mẫu, lúa mì hai mươi mẫu, tất cả đều đã trổ mầm.

Khoai tây và khoai lang mật trong vườn rau cũng đã đến lúc thu hoạch rồi. Mười gốc cây nhân sâm thì đã mọc đồng loạt thất phẩm diệp, kết trái màu đỏ. Vài ba gốc tử linh chi bé tí trước kia đã trưởng thành, có lẽ vì được bồi bổ bởi nước linh tuyền mà một loạt tử linh chi với đủ kích thước lớn nhỏ mọc đầy ắp xung quanh gốc cây chặt mà nàng mang từ núi về. Không thể không công nhận rằng điều đó đã đem lại một món quà bất ngờ cho Liễu Tiêu Vân. Nhân sâm và tử linh chi thì cứ để chúng tự do sinh trưởng trong không gian, những dược liệu quý giá này có vẻ càng lâu năm chất lượng càng tốt.

Liễu Tiêu Vân lại đi tới khu vực chăn nuôi. Tiểu Bạch đang nhặt trứng gà rừng, thấy nàng, nó ngay lập tức vừa nhảy vừa chạy tới. Cho dù nàng liên tục cung cấp thịt thú rừng cho Tụ Trân lâu nhưng gà rừng và vịt rừng trong không gian vẫn càng ngày càng nhiều, ngày nào Tiểu Bạch cũng lúi húi làm nhiệm vụ nhặt trứng gà rừng và trứng vịt rừng, đúng là hơi vất vả cho nó. Liễu Tiêu Vân nhìn bao quát quanh đây, thỏ rừng nay cũng thành đội quân hùng hậu cả rồi, tốc độ sinh con và nảy nở của chúng quá nhanh. Dê núi thì đã có hơn sáu mươi con, nai rừng thì cũng ngót nghét mười mấy con.

Heo rừng cái thì sắp tới ngày sinh, chẳng biết lứa này sẽ được bao nhiêu heo con đây. Mười con heo nhỏ kia đã trưởng thành, chúng đã bị cha mẹ chúng đuổi đi thật xa. Trứng chim cút thì vẫn lăn lông lốc khắp nơi, còn con hồ ly trắng vẫn còn nằm ườn ra ngủ nướng. Nhìn khu vực chăn nuôi cực kỳ đông đúc này, Liễu Tiêu Vân thấy hơi buồn cười, nơi này đã trở thành chốn tụ tập của động vật từ lúc nào không hay.

Nàng đi vào vườn cây ăn trái, hái ba quả đào, hai cái nàng đút cho Tiểu Bạch ăn, một cái cho nàng ăn. Vừa ăn đào, Liễu Tiêu Vân vừa nhìn đây đó trong vườn cây ăn trái. Một sáng kiến nảy lên trong đầu nàng, các cây ăn quả này có thể giâm cành, ươm giống được mà nhỉ? Nàng từng nghe nói cây ăn trái có thể thực hiện biện pháp giâm cành để tăng tốc độ sinh trưởng, vì sao nàng không thử một lần!

Loading...