Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:34:49
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ Cô cô, câu đối xuân và tranh chữ Phúc viết xong rồi này!”

“ Cô cô, chữ của tiên sinh ấy đẹp quá, đẹp hơn cả thầy đồ nữa!” Hai cậu nhóc đưa câu đối xuân và tranh chữ Phúc cho Liễu Tiêu Vân xem.

Liễu Tiêu Vân cười bảo: “ Viết xong câu đối xuân rồi, nào, chúng ta cũng về thôi. “

Liễu Tiêu Vân dẫn hai đứa cháu rời đi.

Về phía Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn, sau khi mua mấy bức câu đối xuân và hình cắt giấy trang trí trên song cửa sổ, hai người họ đã trở lại xe ngựa. Chương thị hỏi: “ Tiêu Vân cũng dẫn Thừa Nam và Thừa Bắc đi mua câu đối xuân, hai người không thấy ba đứa nó hả? ”

Chương Nhược Cẩn bảo: “ Đằng trước người ta đứng xem đông quá. . . “ Hắn ta đang nói thì Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc chạy về: “ Mẹ ơi, bọn con về rồi, cô cô mua câu đối xuân và tranh chữ Phúc!” Liêu Tiêu Minh sửng sốt, hỏi muội muội: “ Muội mua câu đối xuân của Lưu công tử hả? ”

“ Vâng. “ Liễu Tiêu Vân gật đầu.

Chương Nhược Cẩn đứng cạnh đó chêm thêm một câu: “ Bình thường không dễ mua được tranh chữ của Lưu công tử với giá một lượng bạc đâu. “ Liễu Tiêu Minh chẳng biết nên nói thế nào, đằng nào Liễu Tiêu Vân cũng đã mua câu đối xuân, không thể nào trả lại được.

Chương thị thấy buồng xe đã chất đầy đồ Tết bèn bảo: “ Chúng ta cũng nên về thôi, không mua được nữa đâu, mua nữa thì hết chỗ để rồi. “ Liễu Tiêu Vân thấy chỗ đồ Tết vừa mua cũng cảm thán: “ Mới một buổi chiều mà nhà ta mua được thật nhiều đồ tết. “

Chương thị ôm hai cậu con trai lên xe ngựa, sau đó tẩu ấy và Liễu Tiêu Vân cũng lên xe ngựa ngồi. Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn đánh xe ngựa về nhà.

Liễu Thừa Bắc hỏi cô mình: “ Cô cô, cái người viết câu đối xuân đó học ở đâu thế? Chữ của tiên sinh ấy đẹp quá!” Liễu Tiêu Vân mỉm cười đáp: “ Vị thư sinh ấy học thư pháp từ một vị đại sư đấy. “

Liễu Thừa Nam hỏi ngay: “ Đại sư ấy đang ở đâu? ” Liễu Tiêu Vân lắc đầu: “ Cô cô cũng chẳng biết nữa. “

Chương thị nghe cuộc trò chuyện của bọn họ mà ngơ ngác chẳng hiểu gì, hỏi: “ Đại sư nào cơ? ”

‘‘Cố Từ Dũ. “ Liễu Tiêu Vân đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-316.html.]

Chương thị cũng chưa từng nghe cái tên này bao giờ, tẩu ấy nói với hai cậu con trai: “ Hai đứa cứ chăm chỉ nghe thầy đồ giảng bài là được. “

Chỉ là, Chương thị đâu ngờ được rằng hai cậu nhóc đã khắc sâu cái tên Cố Từ Dũ này trong tâm trí của mình. Ngày hôm sau, ăn điểm tâm xong, Chương Nhược Cẩn đưa Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đến trường tư thục.

Nhóm Liễu Tiêu Minh đã đánh xe ngựa trở về Tân Liễu thôn.

Bọn họ vừa đi tới cửa tiểu viện thì Hạ thợ săn đi tới. Thấy nhiều thứ được chất trên xe ngựa, hắn ta ngạc nhiên thốt: “ Tiêu Minh, cháu mua nhiều đồ thế? ”

“ Sắp qua năm mới rồi nên bọn cháu sắm đồ Tết nhiều chút ấy mà. “ Liễu Tiêu Minh đánh xe ngựa vào viện, Liễu Tiêu Vân và tẩu tử nhảy xuống khỏi xe ngựa.

Hạ thợ săn theo họ vào tiểu viện, hắn ta tân ngần mãi một lúc lâu mới dám lên tiếng: “ Vân nha đầu, ta muốn hỏi cháu một chuyện. “ Liêu Tiêu Vân cười bảo: “ Vâng, thúc nói đi. “ Hạ thợ săn hỏi: “ Cháu mua hạt giống lúa mì vụ đông ở đâu thế? ”

“ Cháu mua trên huyện thành. “ Liễu Tiêu Vân trả lời tỉnh rụi.

Liễu Tiêu Minh đi tới, hỏi Hạ thợ săn: “ Có chuyện gì với hạt giống lúa mì hay sao? Mấy ngày trước cháu kiểm tra, thấy mạ lúa mì ở đồng ruộng đang mọc tốt lắm mà. “

Hạ thợ săn nhíu mày: “ Mạ lúa mì của mấy đứa mọc tốt thật, nhưng mạ lúa mì của mấy nhà bọn ta thì vẫn còn một phần chưa trổ mầm được. “

Lúc ấy, trừ ba gia đình Hạ thợ săn, Liễu Binh Đức và Liễu đồ tế ra, những thôn dân khác đều dùng hạt giống lúa mì vụ đông mà Liễu Tiêu Vân mang về. Nhóm ba người Hạ thợ săn đã cùng nhau mua hạt giống lúa mì vụ đông trên thị trấn, nào ngờ sau khi gieo mầm, đến tận bây giờ vẫn còn một phần hạt giống lúa mì chưa nảy mầm, mạ lúa mì trong ruộng cực kỳ thưa thớt, nom có vẻ mọc không được suôn sẻ cho tăm. Hạ thợ săn tại hỏi: “ Vân nha đầu, cháu đã dùng hết hạt giống lúa mì vụ đông chưa? ”

Liễu Tiêu Vân chưa kịp nói gì thì Liễu Tiêu Minh đã lên tiếng: “ Lúc đó bọn cháu chia hết cho mọi người cả rồi, bây giờ thúc muốn trồng lại hay sao? ”

Hạ thợ săn đành thú thật: “ Ta muốn thử vận may xem thế nào thôi. “

Liễu Tiêu Minh đã hiểu mục đích của Hạ thợ săn, huynh ấy bảo với hắn ta: “ Giờ mà trồng lại lúa mì thì hơi muộn. “

Hạ thợ săn thở dài: “ Đành vậy thôi chứ biết sao giờ, đợi qua năm sau vậy. “ Nói xong câu ấy, hắn ta cũng rời đi.

Loading...