Dứt lời, Liễu Bỉnh Đức giao hết xe đẩy, lương thực trên xe cùng với thuốc mê, thuốc giải của hai tên bắt cóc cho Lý ban đầu. Sau khi hiểu ngọn ngành câu chuyện, Lý ban đầu nhìn tên nam tử mắt gà chọi và tên gù lưng đã bị đánh cho sưng mặt sưng mũi, đống dạc nói với Liễu Bỉnh Đức: “ Lý chính yên tâm, đây là bổn phận và trách nhiệm của Lý mỗ, Lý mỗ nhất định sẽ tường trình với Lưu đại nhân để thẩm tra nghiêm ngặt vụ án này. “
‘‘Cáo từ. “ Liễu Binh Đức dẫn những thanh niên trai tráng rời khỏi huyện nha, chuẩn bị đi thư viện tìm con trai của mình.
Lý ban đầu ra lệnh cho các nha dịch áp giải hai tên bắt cóc vào đại lao, sau đó nhanh chóng bẩm báo chuyện này cho Lưu huyện lệnh.
Lưu huyện lệnh trầm giọng hỏi: “ Thôn dân Tân Liễu thôn đã bắt hai tên bắt cóc này à? ”
Lý ban đầu cung kính trả lời: “ Đúng vậy thưa đại nhân, lý chính Tân Liễu thôn đã tự mình dẫn các thôn dân áp giải hai tên bắt cóc này đến huyện nha. “
Sau một hồi trầm tư suy nghĩ, nét mặt của Lưu huyện lệnh trở nên nghiêm nghị, đôi mắt sáng ngời minh mẫn: “ Điều tra vụ án này kỹ càng vào cho ta, tuyệt đối không nhân nhượng!”
Lý ban đầu chắp tay: “ Rõ! Thưa đại nhân!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-307.html.]
Lý ban đầu nhận lệnh, lui xuống.
Vào buổi trưa, đoàn người Liễu Bỉnh Đức vừa mới đến cửa thư viện thì tình cờ bắt gặp Liễu Văn Xương đang ra ngoài.
Liễu Văn Xương vô cùng vui mừng: “ Cha, người tới rồi!” Liễu Bỉnh Đức vỗ một cái vào bả vai con trai mình, cười nói: “ Ta tới xem thử đã mua đủ đồ đạc hết chưa ấy mà. “ Liễu Văn Xương biết cha mình vẫn chưa yên tâm: “ Người đừng lo, con đã mua đủ hết rồi. “
Liễu Văn Xương nhìn mấy người trẻ tuổi kia, hỏi Liễu Bỉnh Đức: “ Có phải trong thôn đã xảy ra chuyện gì không? ” Liễu Bỉnh Đức bèn kể sơ lược từ đầu đến cuối những sự việc đã xảy ra, từ Liễu Điều Nhi đã bị thất lạc thế nào đến Liễu Tiêu Vân bắt hai tên bắt cóc ra sao. “ Bọn buôn người đúng là khốn nạn mà!” Liễu Văn Xương đứng bên cạnh chửi rủa bọn buôn người, hắn ta cảm thán: “ May mà có Tiêu Vân ở đó, nếu không thì có khi đã chẳng tìm được Liễu Điều Nhi về rồi. “
Sau đó, Liễu Văn Xương và những người khác trở lại tiểu viện, thảo luận chuyện rước dâu sẽ diễn ra vào ngày mồng mười tháng Chạp. Cả hai gia đình đều đã có nhà trên thị trấn, họ đã bàn bạc thỏa đáng với nhau, sẽ rước tân nương đến tiểu viện trên huyện thành đồng thời tổ chức bữa tiệc tại đó. Trước đây, khi còn ở Liễu gia thôn, tộc nhân Liễu thị khi lấy vợ cần đến từ đường làm lễ giỗ tổ, tổ chức nghi thức giỗ ông bà tổ tiên do lão tộc trưởng chỉ đạo với sự góp mặt của toàn thể tộc nhân.
Hiện giờ, các thôn dân mới đến đây an cư lạc nghiệp, Tân Liễu thôn vẫn chưa xây từ đường Liễu thị, lão tộc trưởng cũng không có mặt ở đây, do đó các nghi thức giỗ tổ kia cũng sẽ không được tiến hành nữa. Liễu Văn Xương là tú tài duy nhất trong Tân Liễu thôn, chuyện thành thân của hắn ta có thể nói là sự kiện trọng đại của Tân Liễu thôn, toàn thể thôn dân tổ chức bữa tiệc cùng nhau là điều không thể thiếu. Ngày mồng chín tháng Chạp, một ngày trước khi buổi lễ thành thân của Cổ Tử Nhân được tổ chức, bằng hữu thân thích đã nhận được thiệp mừng đều tấp nập kéo nhau đến nhà của Cổ sư gia để tặng quà cưới, mang ý nghĩa thêm quà cưới thêm niềm vui.
Cô của Cổ Tử Nhân tặng cháu gái một cặp vòng vàng và hai dải lụa gấm. Có bà con xa thêm một ít đồ thêu, vải vóc, người thì tặng một ít quà cáp nhỏ nhặt. Trong thoáng chốc, bầu không khí trong nhà Cổ sư gia hết sức tưng bừng. Giữa lúc đó, có một điều khiến Cổ sư gia vừa bất ngờ vừa mừng rỡ là Lưu đại nhân cũng sai người đến tặng quà. Thấy món quà do Lưu đại nhân sai người đưa tới, ánh mắt của những người thân họ hàng có mặt tại đây đều tràn ngập sự hâm mộ.
Vào ngày đính hôn, bên cạnh mấy chục gánh sính lễ, Liễu Văn Xương còn mang đến thêm sáu mươi lượng bạc làm sính lễ, Cổ sư gia thì cho thêm một trăm lượng bạc để cho dưới đáy hòm của con gái. Cổ sư gia gộp lại tất cả các sính lễ mà Liễu Văn Xương mang tới và những quà cưới mà họ nhận được từ bà con cô bác hôm nay để dành hết cho con gái, những thứ này đều là đồ cưới của con gái hắn ta cả. Dựa theo phong tục tập quán ở nơi đây, sau khi góp quà cưới, vào một ngày trước khi thành thân, Cổ gia sẽ đưa tất cả đồ cưới đến nhà Liễu Văn Xương.