Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 303

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:34:17
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm thị và Điền thị vừa gọi tên Liễu Điều Nhi vừa chạy khắp nơi trong chợ để tìm cô bé. Những người đến cửa hàng mua vải đều vô cùng xót xa. “ Con còn nhỏ thế mà, sao không lo trông con bé đi? ”

“ Hôm qua cũng mới xảy ra trường hợp một đứa bé năm tuổi bị thất lạc đấy, chẳng biết đã tìm được chưa. “

“ Cuối năm rồi, chợ vừa đông vừa lộn xộn, trẻ con dễ bị lạc lắm!”

Chưởng quầy tiệm vải cũng hơi hối hận vì đã không cho hai bé gái vào tiệm, hắn ta thở dài: “ Haiz, tội nghiệp quá!”

Liễu Tiêu Vân giao mấy cây vải cho tẩu tử giữ, còn mình xoay lại hỏi chưởng quầy tiệm vải: “ Chưởng quầy, làm phiền ngươi một lát, cho ta hỏi trạm giao dịch buôn bán của thị trấn nằm ở đâu vậy? ”

Chưởng quầy lắc đầu: “ Dù ngươi có đi trạm giao dịch buôn bán thì cũng vô ích thôi, bọn người xấu sẽ không đưa trẻ con đến trạm giao dịch buôn bán của thị trấn đâu. “

Thấy Liễu Tiêu Vân vẫn khăng khăng muốn biết địa chỉ của giao dịch buôn bán, chưởng quầy tiệm vải bèn nói cho nàng biết vị trí đại khái của trạm giao dịch buôn bán.

Liễu Tiêu Vân bảo tẩu tử đi tìm ở lối ra vào chợ trước: “ Tẩu tử, có lẽ ca muội đang đứng chờ trước cửa chợ đấy, tẩu tử ra đó trước đi, chút nữa muội sẽ quay về. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-303.html.]

Chương thị thở dài: “ Muội nhớ cẩn thận đấy. Vì bạc, những kẻ đó sẵn sàng làm bất kỳ chuyện vô nhân tính nào. “

‘‘Muội biết rồi. “ Nói xong câu ấy, Liễu Tiêu Vân cũng sải bước thoăn thoắt đến trạm giao dịch buôn bán. Liễu Tiêu Vân thầm nghĩ trong bụng, kẻ bắt cóc trẻ con hẳn là có đồng bọn ẩn nấp để tiếp tay cho chúng. Khả năng lũ đồng bọn này là người của trạm giao dịch buôn bán là rất cao, hoặc cũng có thể chúng là những người có quan hệ mật thiết với trạm giao dịch buôn bán. Trạm giao dịch buôn bán nằm trên một con phố khác, nằm ở vị trí khá khuất.

Liễu Tiêu Vân đi rất nhanh, trong lúc tìm kiếm, nàng còn quan sát xem có ai khả nghi hay không. Khi sắp đến trạm giao dịch buôn bán, Liễu Tiêu Vân nhìn thấy đằng trước có hai người đang đẩy một chiếc xe đẩy, có vài ba chiếc bao tải đựng đồ được chất trên chiếc xe, bọn họ đang từ từ đi về phía trước. Lúc đi ngang qua chiếc xe, Liễu Tiêu Vân lạnh lùng liếc nhìn mấy chiếc bao tải trên đó, thấy bao tải trên cùng bị sờn rách tạo thành một cái lỗ, có hạt thóc lộ ra từ vị trí rách ấy. Nàng không để ý gì nhiều, tiếp tục tiến về phía trạm giao dịch buôn bán.

Chỉ là, vừa đi được mấy bước thì một suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu Liễu Tiêu Vân, nàng dừng bước. “ Chờ một chút!” Ánh mắt Liễu Tiêu Vân trở nên sắc bén, giọng điệu nàng lạnh như băng, nàng tiến lên cản chiếc xe đẩy lại. Thấy có một cô nương khoảng mười lăm, mười sáu tuổi chặn đường mình đi, hai người đang đẩy xe dừng lại. Đến khi thấy rõ mặt mũi hai kẻ này thế nào, Liễu Tiêu Vân không kìm được cười chế nhạo, kẻ thì mắt gà chọi, kẻ thì bị gù lưng.

Nam nhân mắt gà chọi giở giọng lưu manh mà hỏi: “ Có chuyện gì đấy? ” Liễu Tiêu Vân phát hiện nam tử gù lưng đảo mắt láo liên một cách lảng tránh, điều này càng giúp nàng khẳng định suy đoán trong lòng mình là đúng. Nàng lạnh lùng hỏi: “ Các ngươi chứa gì trong bao tải đấy? ” Tên mắt gà chọi nói với vẻ không kiên nhẫn: “ Ngươi không có mắt hay sao mà còn hỏi? Trong bao toàn thóc thôi!”

Liễu Tiêu Vân nhíu mày, giọng điệu của nàng càng đanh thép hơn nữa, đồng thời nàng cũng gằn giọng hơn: “ Ta đang hỏi bao tải mà ngươi đang vác trên lưng!” Nghe xong câu hỏi của nàng, hai kẻ nọ chột dạ, hít một hơi thật sâu. Thấy âm mưu của mình và đồng bọn đã bị đoán ra, gã mắt gà chọi đặt bao tải đang vác trên lưng xuống đất, dữ dằn quát: “ Con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, đừng có xía vào chuyện của người khác!” Gã nam nhân gù lưng cũng bước về phía trước, giở giọng điệu khinh khỉnh: “ Hừ! Ranh con thích xía vào chuyện của người khác!”

Liễu Tiêu Vân không rảnh hơi đâu mà nhiều lời với hai kẻ này, nàng đi tới một bước, quát mắng: “ Thả cô bé đó ra, nếu không, ta sẽ bắt các ngươi đi gặp quan phủ đấy!” Nam tử mắt gà chọi nhìn gã lưng gù ra hiệu, gã ta ngay lập tức rút một con d.a.o phay bóng loáng ra từ dưới gầm xe đẩy. Liễu Tiêu Vân hừ lạnh một tiếng, xem ra hai kẻ này đã chuẩn bị trước cả rồi. . . Nam tử mắt gà chọi và gã gù lưng hầm hè tiến lại gần Liễu Tiêu Vân từng bước một.

Trên đường đi, thỉnh thoảng có mấy người đi đường vội vàng bỏ chạy, tránh xa khỏi nơi này.

Loading...