“ Thật sao? Thu hoạch được bao nhiêu cân? ” Liễu Văn Xương tò mò. Liễu Bỉnh Đức vui vẻ cười toe toét: “ Nửa mẫu ruộng nhà chúng thu hoạch được hơn một ngàn bảy trăm cân, con nói xem sản lượng có cao không? ”
‘‘Thật sao, đúng là sản lượng cao thật!” Liễu Văn Xương rất ngạc nhiên.
Liễu Bỉnh Đức biết Cổ sư gia vẫn luôn chú ý đến sản lượng khoai tây thế nào: “ Con trai, trên xe bò có một sọt khoai tây, con mang đến tặng nhà thông gia đi. “
Liễu Văn Xương rất vui, hắn ta lại có thể gặp được Cổ Tử Nhân.
“ Cha, cha về nhà đợi trước đi, con mang khoai tây đến rồi về. “
Nói rồi, Liễu Văn Xương vội vàng đánh xe bò đến nhà Cổ sư gia. Liêu Binh Đức lắc đầu cười, vừa nghe nói đến nhà thông gia mà xem con trai đã vui đến thế nào, quả là vô cùng mừng rỡ. Chao ôi, ai bảo nuôi con gái là nuôi con cho người ta, nuôi con trai mới là nuôi cho nhà thông gia mới đúng. Tiểu viện con trai mua rất gần thư viện, chỉ đi vài bước là đến, Liễu Binh Đức chắp tay sau lưng đi về nhà.
Đúng lúc Cổ sư gia đang ở nhà, hôm nay hắn ta không đến huyện nha, con gái bảo bối của hắn ta sắp xuất giá, còn cần phải chuẩn bị rất nhiều của hồi môn. Nhìn thấy sọt khoai tây lớn Liễu Văn Xương mang đến, hắn ta chợt nhớ đến chuyện Lưu huyện lệnh đã giao cho mình.
Cổ sư gia hỏi Liễu Văn Xương: “ Văn Xương, ngươi nói là ruộng nhà ngươi thu hoạch được hơn một ngàn bảy trăm cân khoai tây sao? ” Liễu Văn Xương gật đầu: “ Vâng, quả thật cha tại hạ đã nói vậy. “
Cổ sư gia không do dự, nói với Liễu Văn Xương: “ Văn Xương, mau cầm sọt khoai tây này theo ta đến huyện nha. “ Trong lòng Liễu Văn Xương hiểu, bây giờ đến huyện nha là để bẩm báo lại sản lượng khoai tây cao thế nào cho Lưu huyện lệnh.
“ Được!” Liễu Văn Xương lơ đãng nhìn thoáng qua bóng dáng Cổ Tử Nhân đang lấp ló ngoài cửa sổ, trong lòng đầy vui sướng. Cổ sư gia và Liễu Văn Xương đến huyện nha, đem sọt khoai tây kia dâng lên Lưu huyện lệnh.
Lưu huyện lệnh cầm một củ khoai tây lên, cẩn thận xem xét một hồi lâu: “ Một mẫu đất có sản lượng lên đến ba bốn ngàn cân sao? Các ngươi chắc chắn không nói bừa chứ? ” Liễu Văn Xương chắp tay hành lễ, cung kính nói: “ Đại nhân, theo như lời cha của tiểu nhân nói thì đúng thật là như vậy, không nói quá. “
Lưu huyện lệnh suy nghĩ một lúc rồi nói với Cổ sư gia: “ Ngươi lập tức mang theo nha dịch đến Tân Liễu thôn, nếu chuyện này là thật thì cứ thu mua khoai tây của thôn dân với giá năm mươi đồng một cân. “ Cổ sư gia vội vàng đáp: “ Vâng, đại nhân. “
Sau khi Cổ sư gia và Liễu Văn Xương rời khỏi huyện nha, hắn ta đã lập tức sắp xếp nha dịch đi cùng mình đến Tân Liễu thôn. Liễu Văn Xương về tiểu viện của mình gặp, giải thích ngắn gọn lại tình hình. Liễu Bỉnh Đức nghe vậy thì rất kích động, thu mua khoai tây của các thôn dân với giá năm mươi đồng một cân, các thôn dân lại có thể kiếm thêm được một khoản tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-300.html.]
Liễu Bỉnh Đức ngồi trên xe bò còn Liễu Văn Xương đánh xe ngựa, đến huyện nha, hai người hợp lại với Cổ sư gia cùng về Tân Liễu thôn.
Đến trưa, Liễu Binh Đức và những người khác về đến Tân Liễu thôn. Cổ sư gia nghe nói nhà Liễu Tiêu Minh trồng nhiều khoai tây nhất, thu hoạch được hơn bốn nghìn cân, cộng với số khoai mà các thôn dân trả lại, bây giờ nhà họ đã có hơn năm nghìn cân khoai tây. Hắn ta không thể không cảm thán, huynh muội Liễu Tiêu Minh quả là khác xa các thôn dân khác.
Liễu Bỉnh Đức về nhà, lấy chiêng ra, hắn ta đánh chiêng hét lớn giục các thôn dân đến dưới gốc cây liễu lớn trước cửa thôn tập hợp.
Các thôn dân vừa ăn trưa xong, nghe thấy lý chính gõ chiêng, tất cả đều ra ngoài tập trung đến dưới gốc cây liễu lớn trước cửa thôn. Đợi các thôn dân đến đông đủ mới nhìn thấy Cổ sư gia dẫn các nha dịch đến Tân Liễu thôn.
“ Lý chính sao lại gõ chiêng vậy? Có chuyện gì sao? ”
“ Không biết nữa, vừa mới ăn trưa xong đã nghe thấy lý chính đánh chiêng. “
‘‘Này, sao Cổ sư gia cũng ở đây? ”
‘‘Văn Xương cũng trở về, chẳng lẽ là Văn Xương sắp kết hôn, có việc cần bàn bạc sao? ”
“ Không thể nào, ngươi không thấy Cổ sư gia dẫn theo mấy nha dịch đến nữa sao. “
“ Có chuyện gì vậy, ngươi xem lý chính kích động quá kìa. “
“ Đợi một lát đi, nghe xem lý chính nói gì. “
Các thôn dân xôn xao bàn tán, Liễu Bỉnh Đức ngừng đánh chiêng.
Hắn ta ho khan hai tiếng: “ Mọi người bình tĩnh nghe ta nói, Lưu huyện lệnh nghe nói thôn chúng ta được mùa khoai tây nên đã bảo Cổ sư gia đến thu mua, mỗi cân khoai tây năm mươi đồng, mọi người bàn bạc với nhau xem mỗi nhà có thể bán được bao nhiêu khoai. “
Lý chính vừa dứt lời, các thôn dân lập tức bùng nổ.