Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:34:07
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ một lát sau, mùi thơm của khoai tây nướng bốc tên từ ngọn lửa, làn gió nhẹ thổi qua, hương thơm thoang thoảng khắp cánh đồng, thấm vào ruột gan mọi người, mười mấy thanh niên quanh đống lửa không kìm được mà nuốt nước miếng. “ Thơm quá đi”

‘‘Khoai tây đã chín chưa? ”

“ Vừa ngửi mùi là bụng ta đã kêu ùng ục rồi. “

“ Đúng là đói bụng thật. “

Mọi người đều nhìn về phía Liễu Tiêu Vân: “ Tiêu Vân, khoai tây này đã chín chưa? ”

“ Chờ một chút, để ta xem thử. “

Tay trái Liễu Tiêu Vân cầm một con thỏ hoang nướng, tay phải cầm một cây gậy lấy một củ khoai tây nướng trong đống lửa trước mặt nàng ra. Khoai tây vừa nướng xong còn hơi nóng, nàng dùng nhánh cây nhỏ chọc một cái trên củ khoai.

“ Ừm được rồi, khoai đã chín rồi, có thể bóc vỏ ăn được rồi. “ Liễu Tiêu Vân cười nói với bọn họ.

Khoai tây đã chín rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-299.html.]

Mười mấy thanh niên vừa nghe vậy, hai mắt sáng lên, ngửi thấy mùi thơm của khoai tây nướng, bọn họ nuốt nước miếng, cầm gậy gỗ lùa khoai trong đống lửa ra. Những củ khoai tây vừa được lấy ra khỏi đống lửa đã hơi cháy xém, bọn họ thảy củ khoai từ tay này sang tay nọ, thổi sạch tro bụi trên đó, háo hức bóc vỏ ăn khoai tây. Cắn một miếng khoai tây nướng, hương vị thơm lừng, ăn vào miệng mềm mềm, là món ngon mà bọn họ chưa từng nếm qua, thật sự rất ngon. Khoai tây nướng đúng là ngon đến nỗi không thể cưỡng lại được. “ Ta chưa từng ăn khoai tây nướng bao giờ, không ngờ khoai tây nướng ăn lại ngon như vậy. “

“ Khoai tây nướng này quá ngon. Ăn rất ngon. “ Liễu Tiêu Vân không vội ăn khoai tây nướng, nàng nhìn Hạ Đồng Sinh cũng đang rất thèm ăn, nhưng nhưng trong tay nàng vẫn đang cầm một con thỏ nướng, không tiện lấy khoai tây ăn. Liễu Tiêu Vân nói với Hạ Đồng Sinh: “ Đồng Sinh, để ta nướng thỏ cho, ngươi ăn thử khoai tây nướng đi. “ Hạ Đồng Sinh nhìn những thanh niên khác ăn khoai tây nướng ngon lành như vậy, quả là hắn ta hơi thèm thuồng, hắn ta hỏi Liễu Tiêu Vân: “ Ngươi không ăn khoai tây nướng à? ”

Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Ngươi ăn trước đi, ta ăn sau. “

‘‘Được. “ Hạ Đồng Sinh vội vàng đưa con thỏ nướng trong tay cho Liễu Tiêu Vân, vội vàng lấy một cây gậy lùa khoai tây nướng trong đống lửa ra. Khoai tây chứa nhiều tinh bột nên rất dễ chống đói, chỉ cần ăn hai, ba củ là đã thấy no. Cuối cùng, Liễu Tiêu Vân đem hai con thỏ hoang nướng chia cho mọi người. Sau khi ăn xong thịt thỏ rừng nướng, mười mấy thanh niên cũng đã ăn khá nhiều, ai nấy cũng hài lòng đi về nhà.

Đợi mọi người đều đã về nhà hết, cả hai đống lửa đều tắt thì Liễu Tiêu Vân mới cầm sọt đi về nhà. Về đến nhà, tẩu tử đã chuẩn bị xong bữa tối: “ Tiêu Vân, bận rộn cả ngày rồi, rửa tay ăn cơm đi. “ Liễu Tiêu Vân thả cái sọt trong sân, cười nói với tẩu tử: “ Tẩu tử, muội đã ăn khoai tây nướng và thịt thỏ nướng no rồi, không ăn cơm tối đâu. “ Chương thị lắc đầu: “ Ta nấu cơm với gà xào khối đây, đợi muội về cùng ăn. “

…Ngày hôm sau, cả nhà Liễu Tiêu Minh vừa ăn sáng xong, đang chuẩn bị đi khai khẩn đất hoang thì Liễu Bỉnh Đức đã dẫn theo toàn bộ thôn dân đến, còn mang theo từng sọt khoai tây lớn nhỏ trả lại khoai tây đã mượn. Liễu Bỉnh Đức bước vào sân, nói với Liễu Tiêu Vân: “ Vân nha đầu, cháu lấy sổ sách của cháu ra đi, tính xem mỗi nhà đã mượn bao nhiêu khoai tây. “

‘‘Được, để cháu đi lấy sổ sách. “ Liễu Tiêu Vân trả lời, đứng dậy quay vào nhà lấy sổ sách

Nàng lấy sổ ra kiểm tra đối chiếu từng nhà một, rồi nhận số khoai tây các thôn dân trả lại. Các thôn dân nhìn cả sân nhà Liễu Tiêu Minh chất đầy khoai tây, vô cùng hâm mộ, định bụng sẽ để dành thêm khoai tây làm giống, đầu mùa xuân năm sau sẽ trồng thêm mấy mẫu. . . . Sắp đến ngày con trai thành thân, Liễu Bỉnh Đức xách một sọt khoai tây lớn đến huyện thành. Hắn ta định sẽ tặng sọt khoai tây này cho thông gia của mình Cổ sư gia, để nhà thông gia cũng được nếm thử loại nguyên liệu mới lạ này.

Đến huyện thành, Liễu Bỉnh Đức đến thư viện tìm con trai mình trước. Trước cổng thư viện. Liễu Bỉnh Đức nói mấy câu với tên sai vặt canh cổng, tên sai vặt xoay người vào thư viện tìm Liễu Văn Xương. Nghe nói có người nhà đến tìm mình, Liễu Văn Xương vội vàng ra ngoài. Nhìn thấy cha đứng ở cửa thư viện, hắn ta vội bước tới hỏi: “ Cha, sao cha lại tới đây? Con còn định hai ngày nữa sẽ về Tân Liễu thôn một chuyến. “

Liễu Bỉnh Đức cười rạng rỡ nói với con trai: “ Con trai, nhà chúng ta có một vụ khoai tây bội thu nên cha mang một sọt khoai tây đến tặng thông gia nếm thử. “

Loading...