Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 294

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:33:55
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương thị từ từ nói với Liễu Tiêu Minh: “ Chẳng trách được, hai đứa con đều giống chàng mà. “ Liễu Tiêu Minh im lặng, vùi đầu ăn cơm. Chương Nhược Cẩn giả vờ như không nghe thấy gì, vẫn tiếp tục ăn cơm. Sau bữa trưa, Liễu Tiêu Vân dẫn mọi người đến trang viên.

Vừa vào trong, thấy bên trong có rất nhiều tiểu viện khác, Chương Nhược Cẩn rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên hắn ta đến trang viên thế này. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc ôm hai chú chó con, Liễu Tiêu Vân dẫn chúng đi phía trước, Liễu Tiêu Minh đi theo sau, huynh muội Chương thị đi cuối cùng.

Chương Nhược Cẩn hỏi muội muội: “ Muội muội, trang viên này là do cái người Mặc Hàn mở tửu lâu kia xây cho Tiêu Vân sao? ”

Chương thị gật đầu: “ Đúng vậy, hắn rất tốt với Tiêu Vân, Tiêu Vân đúng là một cô nương có phúc. “

Chương Nhược Cẩn hỏi: “ Cái người Mặc Hàn kia ở trong huyện thành sao? ” Chương thị nói: “ Muội nghe Tiêu Vân nói hai ngày nữa hắn sẽ tên kinh thành. “

‘‘Lên kinh thành? ” Chương Nhược Cần bình tĩnh hỏi tại.

“ À, Mặc Hàn có một người ca ca ở kinh thành. “ Chương thị nói.

Sau khi vào trang viên, Liễu Tiêu Vân dẫn mọi người đi thẳng đến hậu viện. Mở cửa ra, Liễu Tiêu Vân đưa hai cháu trai lên thư phòng ở lầu hai, Chương thị đi theo sau. Liễu Tiêu Minh kéo Chương Nhược Cẩn cùng đi nghiên cứu lò sưởi ở lầu một. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc vừa nhìn thấy trên giá sách có nhiều sách như vậy, lập tức thích ngay: “ Cô cô, sao cô lại có nhiều sách như vậy chứ, nhiều gần như phu tử vậy!”

Nghe hai con trai nói vậy, Chương thị che miệng cười: “ Tiêu Vân, muội lại thành nữ phu tử rồi. “ Liễu Tiêu Vân nói: “ Nếu muội là một nữ phu tử, muội sẽ mở một trường tư thục để những bé gái cũng có thể đến trường tư thục học chữ, đọc sách. “

Chương thị nghe vậy, lắc lắc đầu: “ Làm gì có nữ phu tử nào mở được trường tư thục, muội chỉ nghĩ vậy thôi. “ Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc tìm được mấy quyển sách y học trên giá sách: “ Cô cô, ở đây còn có sách y nữa!”

Liễu Tiêu Vân nhìn lướt qua: “ Hai đứa cầm đọc đi, cô cũng đọc không hiểu mấy quyển sách y này. “ Chương Nhược Cẩn nhìn đồ đạc trong phòng ở lầu một, hắn ta phát hiện chúng đều được làm bằng gỗ đàn hương, trong lòng không khỏi kinh hãi. Phải cần bao nhiêu sức người, sức của và tiền tài để xây dựng được trang viên này chứ? Tiêu Vân phải bán bao nhiêu món ăn mới có thể kiếm được số tiền đó?

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc mang theo mấy quyển sách y học đi xuống cầu thang, lật đật chạy đến chỗ Chương Nhược Cẩn: “ Cữu cữu, nhìn này!” Chương Nhược Cẩn lập tức bình tĩnh lại, hỏi: “ À, là sách y học sao? ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-294.html.]

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đưa mấy quyển sách y cho cữu cữu xem: “ Trong thư phòng có sách y, cô cô bảo bọn cháu cầm về đọc. “

‘‘Ồ!” Chương Nhược Cẩn cầm lấy, lật qua lật lại xem: “ Ừm, không tồi, mấy quyển sách y này rất hợp cho hai đứa đọc. “

Trong lúc đó, Liễu Tiêu Vân và tẩu tử cũng đi xuống lầu.

Liêu Tiêu Minh đã cho hai con ch.ó con vào trong giỏ, thấy muội muội xuống, nói với nàng: “ Hai con ch.ó con còn nhỏ, muội cứ để trong giỏ trước đi, buổi tối mang đồ ăn cho chúng. “

‘‘Vâng, muội biết rồi. “ Liêu Tiêu Vân cúi người vuốt ve hai chú chó con, hai con ch.ó nhỏ mập mạp thật sự rất đáng yêu. Buổi chiều mấy người Chương Nhược Cẩn sẽ quay lại huyện thành.

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc không muốn chia tay hai con ch.ó con: “ Cô cô, cô phải cho chúng ăn nhiều một chút, đợi chúng lớn lên có thể giúp cô trông nhà. “

Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Hai đứa cứ chăm chỉ học tập, lần sau được nghỉ về nhà thì hai con ch.ó con có thể chơi với hai đứa rồi. “

Liễu Tiêu Minh và những người khác rời khỏi trang viên, đi bộ về nhà.

Buổi chiều, Liễu Văn Xương cũng cùng quay lại huyện thành, hắn ta vừa đến trước cửa nhà Liễu Tiêu Minh thì phát hiện cửa đã khóa trái. Xuyên qua khe cửa, Liễu Văn Xương nhìn thấy chiếc xe ngựa vẫn còn đậu trong sân, hắn ta đứng trước cổng nhìn quanh, trong lòng tự hỏi, cả nhà này đã đi đâu rồi? Hắn ta vừa ngẩng đầu lên thì thấy Chương Nhược Cẩn và những người khác đang đi tới từ hướng ngọn đồi nhỏ đằng xa.

Đến gần, Chương Nhược Cẩn nói: “ Văn Xương, ngươi thu dọn đồ đạc đi, chuẩn bị đi ngay. “

Liễu Tiêu Minh cầm chìa khóa mở cửa, nói với Liễu Văn Xương: “ Văn Xương, vào sân ngồi một lát đi. “

Mấy người họ cùng nhau bước vào sân.

Liễu Văn Xương quay đầu hỏi Liễu Tiêu Vân: “ Tiêu Vân, ngỗi nhà bên ngọn đồi nhỏ kia đã xây xong chưa? ”

Loading...