Lạc Mặc Hàn mở hộp ra, nhìn qua đã ngầm hiểu ngay, hắn cất cái hộp đi: “ Được rồi!” Gió núi thôi qua càng làm cho cái tạnh thêm buốt. Đôi mắt sáng ngời của Liễu Tiêu Vân nhìn chăm chú: “ Xuống núi thôi!Chàng cũng phải về nữa!”
“ Được!” Lạc Mặc Hàn lên tiếng, hai người thi triển khinh công, nhanh chóng quay về trang viên.
Sau đó, Lạc Mặc Hàn dẫn thân vệ và các ám vệ rời khỏi trang viên.
Liễu Tiêu Vân dọn dẹp phòng qua loa một chút, mang theo một con gà rừng và một con thỏ rừng về nhà. Về đến nhà, Chương thị vừa mới ngủ dậy, chuẩn bị tắm rửa làm bữa sáng.
Nhìn thấy Liễu Tiêu Vân trở về, tấu ấy có chút kinh ngạc: “ Tiêu Vân, hôm nay chạy bộ về sớm vậy!” Thông thường, tẩu ấy phải làm xong bữa sáng thì Liễu Tiêu Vân mới chạy bộ A\ ve. . . Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Mới đổi chỗ ngủ mới nên muội dậy sớm hơn một chút”
“ Ồ!” Chương thị lập tức nói: “ Nếu muội cảm thấy không quen, tốt nhất là về nhà ngủ đi!”
Liễu Tiêu Vân vội vàng nói: “ Không sao đâu, tẩu tử, từ từ sẽ quen thôi!” Lúc này Liễu Tiêu Minh cũng mới ngủ dậy, đi vào trong viện, nghe thấy hai người bọn họ nói chuyện. Huynh ấy nói với muội muội: “ Tiểu nha đầu, muội ở đó một mình có sợ không? Nếu thật sự không ở được, tốt nhất muội nên dọn về nhà đi!”
“ Không phải do muội sợ, mà là do mới chuyển đến nơi ở mới nên muội chưa quen thôi, ở thêm hai ngày nữa là quen rồi!” Liễu Tiêu Vân cười giải thích. “ Ồ, đúng thật là không biết muội đang nghĩ cái gì nữa? Khi không lại đòi khai hoang cái đồi nhỏ!” Liễu Tiêu Minh thở dài. Rồi huynh ấy nói tiếp: “ Ăn sáng xong, huynh lên thị trấn mua cho muội hai con ch.ó về canh cổng” .
Liễu Tiêu Vân hỏi ca ca: “ Không phải hôm nay có thợ thủ công đến viện đào giếng nước sao? ” Liễu Tiêu Minh không chút nghĩ ngợi nói: “ Đây không phải chuyện ngày một ngày hai, trong thôn có mấy gia đình cần đào giếng, nhà chúng ta đợi sau chút cũng được, cứ để bọn họ đào giếng nước cho nhà Hạ thợ săn trước đi!” Chương thị nói với Liễu Tiêu Vân: “ Mua hai con ch.ó về canh cửa, ca ca của muội mới yên tâm được!”
Liễu Tiêu Vân lập tức cười nói: “ Muội biết rồi! Tẩu tử, tẩu nhóm lửa đi, để muội làm bữa sáng cho. “ Chương thị cười nói: “ Muội lại đây tráng bánh trứng gà đi, ta đi nấu cháo, ca ca muội thích ăn bánh trứng gà do muội tráng nhất đấy!”
‘‘Được, muội đi rửa tay rồi làm ngay!” Liễu Tiêu Vân lập tức đồng ý.
Một lúc sau, hai người các nàng đã làm xong bữa sáng. Trong lúc ăn sáng, Liễu Tiêu Minh nói với muội muội: “ Muội định khai hoang ngọn đồi nhỏ như thế nào? ” Liễu Tiêu Vân nói: “ Dọn sạch cỏ dại, bụi rậm, đá vụn, qua năm mới có thể trồng một vài loài cây ăn quả, trước ngọn đồi nhỏ có khoảng hai mẫu ruộng hoang, sau khi khai hoang xong chúng ta có thể trồng một số loại rau quả. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-292.html.]
Liễu Tiêu Minh nói: “ Hai mẫu ruộng hoang kia có thể khai hoang nhanh bằng gia súc, ngọn đồi nhỏ . . . “ Liễu Tiêu Vân lập tức nói: “ Huynh, tẩu tử, muội dự định năm sau sẽ khai khẩn hai mẫu ruộng hoang kia, còn ngọn đồi nhỏ muội đã nghĩ ra cách cải tạo rồi. “ Chương thị liếc nhìn Liễu Tiêu Minh: “ Tiêu Vân đã sắp xếp xong rồi, cứ nghe theo muội ấy đi!”
…
Ăn sáng xong, Liễu Tiêu Minh đến con sông nhỏ xách mấy xô nước đổ đầy vào hai thùng nước ở nhà. Trong lúc xách nước, huynh ấy còn bắt được hai con cá, đem về nhà thả vào chậu nuôi chung. Liễu Tiêu Minh nhìn đàn cá bơi trong chậu, cảm thán: “ Trong con sông nhỏ kia có không ít cá, môi tân xách nước cũng có thể bắt được một, hai con. “ Chương thị giục Liễu Tiêu Minh: “ Không phải chàng định đến trấn trên để mua chó con sao, sao chàng vân chưa đi? ”
Nghe vậy, Liễu Tiêu Minh vội vàng đánh xe bò đến trấn trên. Liễu Tiêu Vân và tẩu tử ở nhà giặt quần áo.
Chương thị vừa giặt quần áo vừa nói với Liễu Tiêu Vân: “ Tiêu Vân, Mặc Hàn rất tốt với muội, muội đừng bỏ lỡ hắn, muội còn nhỏ, hắn lớn hơn muội vài tuổi, cả hai có thể hứa hôn trước, đợi hai năm nữa rồi thành thân. “
Liễu Tiêu Vân cười nói với tẩu tử: “ Đợi năm sau rồi nói, hai ngày nữa hắn sẽ lên kinh thành, có thể đến cuối năm mới trở về. “
“ Lên kinh thành? ” Chương thị hơi kinh ngạc, trong mắt tẩu ấy chợt lóe lên cảm xúc phức tạp.
Tẩu ấy đã nghe Liễu Tiêu Minh nói qua, Mặc Hàn có một ca ca ở kinh thành, có thể hắn đến kinh thành thăm ca ca mình.
Liễu Tiêu Vân cảm thấy giọng điệu tẩu tử nói chuyện hơi lạ, nàng hỏi: “ Tẩu tử, sao vậy? ”
Chương thị suy nghĩ một chút, rồi vẫn hỏi: “ Tiêu Vân, hắn có thường xuyên đến kinh thành không? ”
Liễu Tiêu Vân lắc đầu: “ Có lẽ là không. “
Chương thị thở phào nhẹ nhõm: “ Vậy thì tốt rồi. “