Liễu Tiêu Vân đáp: “ Ca ca, muội và tẩu tử tên tầu trước nhé, huynh cứ từ từ xem. “ Dứt lời, nàng khoát tay tấu tử bước lên lầu. Chương thị nhẹ nhàng nói: “ Tiêu Vân, muội đúng là người may mắn vì đã gặp được người đối đãi với mình bằng cả tấm lòng chân thành. “ Liễu Tiêu Vân dẫn tẩu tử tiến vào thư phòng của mình, đây là căn phòng mà nàng thích nhất.
“ Tẩu tử thấy thế nào, đây là thư phòng mà muội thích nhất. “
Chương thị đi dạo trong thư phòng, không khỏi khen ngợi: “ Thư phòng rộng rãi thoáng mát, trên giá cũng có nhiều sách, trông cực kỳ nho nhã. “
Liễu Tiêu Vân biết sỡ dĩ nguyên chủ và ca ca biết chữ đều là do học trong sách thuốc khi đi theo tẩu tử.
Liễu Tiêu Vân nói với tẩu ấy: “ Tẩu tử, đợi khi nào Thừa Nam và Thừa Bắc được nghỉ hưu mộc về nhà, hai đứa có thể đến thư phòng đọc sách, trên giá có mấy quyển nói về sách thuốc đó. “ Chương thị cười nói: “ Hai chúng nó mà vào thư phòng thì sẽ ở lì không chịu đi mất. “ Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Không đi cũng không sao, ngoài cái giường trong phòng ngủ của muội ra thì vẫn còn một cái giường mềm được đặt bên cạnh cửa sổ, cho hai đứa nó nghỉ ngơi trên giường mềm là được rồi. “
Chương thị lắc đầu: “ Muội không chê hai đứa nó phiền sao? ”
Liễu Tiêu Vân cười đáp: “ Không phiền đâu. “ Nàng và tẩu tử đi vào phòng ngủ, Chương thị nhìn quanh thấy đồ đạc được chuẩn bị đầy đủ thì kinh ngạc hỏi Liễu Tiêu Vân: “ Toàn bộ là do Mặc Hàn chuẩn bị cho muội đấy ư? ”
Liễu Tiêu Vân nhẹ nhàng gật đầu. Chương thị cười nói với nàng: “ Muội may mắn khi không phải bận rộn đấy, tất cả mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn. Tiêu Vân, ta nói đúng chứ, muội là cô nương đầy may mắn. “ Liễu Tiêu Vân chỉ cười không đáp.
Sau khi hai người đi xuống lầu, Liễu Tiêu Minh còn đang nghiên cứu lò sưởi âm tường. Huynh ấy thấy hai người đi xuống thì hỏi: “ Có cần mua thêm gì không, ngày mai ta lên trấn mua luôn. “ Liễu Tiêu Vân lập tức trả lời: “ Không cần đâu, đồ đạc đủ hết rồi, bây giờ muội đã có thể chuyển sang đây. “
Chương thị nghe vậy bèn nói: “ Về thôi, Tiêu Vân có thể chuyển đến đó bất cứ lúc nào. “ Huynh ấy nhìn muội muội nhà mình, vẫn còn lo lắng: “ Một mình muội ở đây không sợ sao? ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-289.html.]
Huynh ấy biết muội muội của mình có võ công nhưng nàng vẫn là nữ hài tử, chưa từng chia xa người thân bao giờ. Liễu Tiêu Vân nói với ca ca bằng vẻ thản nhiên: “ Ca ca, lúc chạy nạn muội còn không sợ thì lúc này sẽ càng không sợ. “
Liễu Tiêu Minh nghĩ: “ Được, muội muốn chuyển cứ chuyển, ngày mai ta lên trấn trên mua hai con ch.ó canh cửa cho muội. “ Thật ra những bức tường xung quanh trang viên rất cao, đồng thời chỉ có duy nhất một lối ra vào nên trang viên cực kỳ an toàn.
Dùng cơm tối xong, Liễu Tiêu Vân thu dọn vài bộ y phục đơn giản rồi chuyển đến trang viên. Nàng thắp sáng đèn lồng trong phòng, bỏ thêm vài cây củi vào trong lò sưởi rồi nhóm lửa, rất nhanh lửa bắt đầu nổ lốp bốp. Kiếp trước nàng chỉ sử dụng điều hòa không khí chứ chưa dùng lò sưởi âm tường bao giờ nên cũng tò mò về lò sưởi này y hệt ca ca nhà mình. Nàng chuyển ghế dài đến trước lò sưởi âm tường, nằm xuống trên ghế, cảm giác thật tuyệt vời, sự ấm áp bao phủ lấy cơ thể.
Ngọn lửa bên trong lò sưởi đang cháy bừng, tiếng lửa nổ lốp bốp liên tục vang lên, Liễu Tiêu Vân nhớ ra Lạc Mặc Hàn đã nói với nàng: “ Nếu có thể ngồi quanh lò sưởi đọc sách, pha trà cùng nàng thì tốt biết mấy. “
Nàng không khỏi nhoẻn miệng cười. Trước mắt không có ai đọc sách, pha trà cùng với nàng, vậy nên ngồi bên lò sưởi ăn đào và đọc sách một mình cũng không tệ. Nghĩ đến đây, Liễu Tiêu Vân tiến vào không gian, hái vài quả đào rồi đặt vào đĩa đựng trái cây.
Nàng ra khỏi không gian, lên thư phòng trên lầu rút vài quyển sách sau đó đặt đèn lồng bên cạnh, ngồi trên ghế dài, vừa ăn đào vừa bắt đầu đọc sách.
Nàng tùy tiện lấy một quyển tiểu thuyết nhân gian, kể về câu chuyện tình yêu của thư sinh nghèo khó và thiên kim nhà phú hộ.
Ánh sáng đèn lồng mờ ảo, nhưng không ngờ Liễu Tiêu Vân có thể say sưa đọc sách trước ánh sáng lờ mờ thế này.
Nàng đọc rất nhiều sách và cũng thích nhiều thể loại sách, vả lại nàng cũng có hứng thú đối với câu chuyện tình yêu thời cổ đại này.
Lúc Liễu Tiêu Vân đang mải mê đọc sách thì bỗng nhiên khép sách lại, nhẹ nhàng đặt nó lên bàn rồi thổi tắt đèn lồng, đứng dậy lặng lẽ mở cửa bước ra ngoài.