Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-05-28 14:55:26
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc cướp lời: “ Ăn thôi. Ăn thôi ạ! Đây là món mẹ cháu làm đấy, ngon lắm. “ Cả bàn bị hai đứa nhỏ chọc cho bật cười, Tào thị cũng vui vẻ phụ họa: “ Ừm. Hai đứa nói đúng tăm, món này rất ngon!” Liễu Tiêu Vân cố ý hỏi hai đứa cháu trai nhỏ: “ Thế món thịt thỏ rừng kho tộ của cô cô làm có ngon không nào? ”

Liễu Thừa Bắc lớn tiếng đáp: “ Món thịt thỏ rừng kho tộ của cô thơm lắm! Cháu ăn đến mức no căng rồi đây này. “

Tất cả mọi người trên bàn lại được dịp cười không khép nổi miệng. Có tiếng cười đùa, không khí trên bàn cơm cũng trở nên thoải mái hơn.

Hạ Thiết Sinh vẫn để ý đến Liễu Văn Uyển, thấy nàng ấy nở nụ cười, hắn ta mới yên tâm, toàn thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái, bắt đầu thảnh thơi ăn cơm. . .

Sau bữa tiệc tân gia sôi động, đoàn người nhanh chóng dọn dẹp sân bãi. Cha con Liễu Bỉnh Đức dẫn Cổ sư gia đi xem những ngỗi nhà mới của các thôn dân, sau đó lại dẫn hắn ta đi xem những thửa ruộng mà thôn dân đã khai hoang.

Cổ sư gia nhìn thấy có vài thửa ruộng đã được trồng rau dưa xanh mướt, liên tục gật đầu cảm thán, vừa khai khẩn đất hoang vừa trồng trọt, không để lãng phí đất ruộng một chút nào. Khi Cổ sư gia đi qua những thửa ruộng trồng khoai tây, cây con đang phát triển khá tươi tốt nhưng hắn ta không biết loại cây này bèn quay qua hỏi Liễu Bỉnh Đức: “ Mấy thửa ruộng này đang trồng loại cây gì thế? ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-267.html.]

Liễu Bỉnh Đức đáp: “ Đây là khoai tây. Vân nha đầu nói là đầu tháng chín xuống giống, đến tháng mười hai là có thể thu hoạch. “

“ Khoai tây sao? ” Cổ sư gia hỏi với vẻ nghi ngờ: “ Có ăn được không? ”

Liễu Bỉnh Đức gật đầu bảo: “ Đương nhiên là ăn được, bây giờ lương thực trong tay các thôn dân còn lại không đáng là bao, đợi đến khi thu hoạch khoai tây là có thể bổ sung lương thực cho mùa đông. “

‘‘Thật ư? ” Cổ sư gia vẫn có cảm giác nửa tin nửa ngờ, các thôn dân trồng rất nhiều khoai tây, trong đó nhà Liễu Tiêu Vân là nhà trồng nhiều nhất, trong lòng hắn ta âm thầm tính toán, đợi đến tháng mười hai hắn ta sẽ tiếp tục đến xem như thế nào. Liễu Bỉnh Đức chỉ vào những thửa ruộng thôn dân đã khai khẩn xong xuôi, nói với Cổ sư gia: “ Những thửa ruộng lớn kia, mấy ngày nay mọi người đang chuẩn bị trồng lúa mì cho vụ đông. “ Cổ sư gia đồng ý với cách làm ấy: “ Sau khi gieo lúa mì cho vụ đông xong có thể tiếp tục khai khẩn đất hoang, qua đầu xuân sang năm là có thể trồng hoa màu được rồi. “

Nhân lúc Cổ sư gia đang nói chuyện với hai nha dịch, Liễu Văn Xương khẽ nói với cha mình mấy câu. Nghe xong, Liễu Bỉnh Đức vui ra mặt, hắn ta khẽ hỏi con trai: “ Con cảm thấy thế nào? ” Dường như Liễu Văn Xương đã hạ quyết tâm, hắn ta gật đầu. Cổ sư gia đã nhìn thấy tất cả những hành động ấy của hai cha con nọ. Sự thật chứng mình hắn ta không nhìn lầm, Liễu Văn Xương là một người thông minh, kiểu gì hắn ta cũng sẽ tìm cơ hội nói cho Liễu Bỉnh Đức biết chuyện. Sau đó, Liễu Bỉnh Đức tỏ ra vô cùng nhiệt tình, hắn ta mời Cổ sư gia và hai nha dịch cùng đến nhà mình.

Cổ sư gia ngồi ở nhà của Liễu Bỉnh Đức một lúc, nói vài chuyện trong nhà, sau đó rất hài lòng mà rời đi. Liễu Văn Xương vẫn ngồi xe ngựa của huyện nha quay trở lại thư viện. Liễu Bỉnh Đức tiễn bọn họ đến giao lộ của thôn. Vì xe bò vẫn còn đỗ ở viện trong huyện thành, thế nên Liễu Tiêu Minh và Chương thị ngồi xe ngựa lên thị trấn, bọn họ tính nghỉ ở huyện thành một đêm, hôm sau sẽ đi xe bò về sớm. Sau khi Liễu Tiêu Vân tiễn họ lên đường, một mình nàng trở về nhà. Trong nhà bếp có một cái bồn chứa nước lớn, trong sân cũng có một cái bồn chứa nước lớn không kém. Vì không có giếng nên bình thường ca ca nàng sẽ đi lấy nước sông đổ vào đó để dùng, nhân lúc ca ca và tẩu tử không để ý sẽ lén đổ vào đó một ít nước linh tuyền. Thấy hai cái bồn chứa nước lớn trống không, bây giờ ca ca và tẩu tử đều không có ở nhà, thế là nàng tiến vào trong không gian dẫn nước linh tuyền ra rót đầy hai cái bồn chứa nước đó.

Từ sáng sớm cho đến bây giờ, nàng vẫn chưa có lúc nào ngơi tay ngơi chân, bận rộn suốt một thời gian khá dài khiến nàng cảm thấy hơi mệt. Liễu Tiêu Vân lập tức tiến vào trong không gian, đến vườn trái cây hái một ít anh đào để ăn. Bụng của lợn rừng mẹ khá lớn khiến Liễu Tiêu Vân cảm thấy nghi ngờ liệu có phải nó đã mang thai lợn rừng con, biết đâu còn có thể cho ra mười con lợn rừng con cho một lứa cũng nên?

Loading...