Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-05-28 14:55:24
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói chung, các món ăn trong bữa tiệc tân gia lần này đều là những món ăn dân dã săn b.ắ.n được trên núi, rau dưa được hái từ ruộng của các thôn dân, còn lương thực do mọi người đóng góp. Đợi đến khi tất cả mọi người đều ngồi xuống, Liễu Bỉnh Đức tự mình mở mấy vò rượu do Cổ sư gia mang đến ra, hương rượu nồng đậm lập tức lan tỏa. Ngửi thấy hương rượu nồng đậm, ánh mắt của các thôn dân lập tức bị thu hút về phía đó. Các thôn dân sống ở nông thôn, bình thường ăn uống còn không đủ no thì làm sao có bạc mua rượu uống được.

Các thôn dân không ngờ, trong tiệc tân gia lần này lại có cơ hội được uống rượu. Sau khi biết chuyện Lưu đại nhân bảo Cổ sư gia mang mấy vò rượu tới đây để chúc mừng các thôn dân được chuyển vào ở nhà mới, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.

“ Ôi! Lưu đại nhân cũng biết chuyện chúng ta chuyển vào nhà mới cơ đấy. “

“ Nếu Lưu đại nhân không phát cho chúng ta mười lăm lượng bạc làm phí an cư thì chúng ra cũng đâu có xây được những căn nhà mái ngói gạch xanh khang trang đến vậy. “

“ Đúng đấy, thật sự cảm tạ Lưu đại nhân. “

“ Lưu đại nhân quả là một vị quan lớn thanh liêm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-266.html.]

“ Cổ sư gia cũng giúp đỡ các thôn dân rất nhiều, ngài ấy còn mang cả rượu đến đây chung vui cùng mọi người nữa. “

“ Đúng thế, cảm tạ Cổ sư gia!”

Cổ sư gia nghe những lời ấy cảm thấy trong lòng thoải mái, hắn ta bắt đầu nói chuyện và uống rượu cùng các thôn dân. Được chuyển vào ở trong căn nhà mới, các thôn dân đều thấy rất vui mừng. Thế là mỗi người một bát rượu đầy, vừa cụng ly vừa cạn chén, ăn thịt lợn rừng. Thậm chỉ còn có người bắt đầu uống rượu chơi đoán số, tạo nên một bầu không khí vô cùng náo nhiệt. Liễu Tiêu Vân và tẩu tử ngồi cùng một bàn, hai đứa cháu trai nhỏ ngồi bên cạnh nàng. Ngồi cùng bàn với nàng còn có Tào thị, Liễu Văn Uyển, Lưu thị và Tôn lão thái thái. Tôn lão thái thái tự uống cạn một chén rượu. Lưu thị ngồi ngay bên cạnh Liễu Văn Uyển, nàng ấy liên tục gắp thịt, gắp đồ ăn cho Liễu Văn Uyển, vừa gắp vừa nói: “ Văn Uyển, ngươi gầy quá, phải ăn nhiều thịt vào một chút. “

Liễu Văn Uyển ngại không dám từ chối, chỉ yên lặng cúi đầu ăn cơm. Sau khi uống rượu xong Tôn lão thái thái hơi chếnh choáng, bà ấy quay qua nói với Liễu Văn Uyển: “ Văn Uyển này, chỉ cần cháu gả đến nhà chúng ta là ngày nào cũng có thịt ăn, sẽ không còn gầy gò như thế này nữa. “ Nghe thấy vậy, sắc mặt của Tào thị lập tức thay đổi, Liễu Văn Uyển càng vùi đầu xuống thấp hơn. Lưu thị cười nói: “ Văn Uyển, nãi nãi nói thật đấy, sao cháu lại xấu hổ thế chứ? ” Chương thị và Liễu Tiêu Vân quay qua nhìn nhau, cả hai quyết định im lặng, không nói gì thêm. Liễu Bỉnh Đức, Cổ sư gia, Hạ thợ săn, Liễu Văn Xương, Liễu Tiêu Minh, và hai nha dịch ăn cơm ở một bàn khác.

Bởi khoảng cách giữa các bàn hơi xa, hơn nữa bầu không khí xung quanh khá ồn ào thế nên Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn đều không nghe thấy lời nói của Tôn lão thái thái. Huynh đệ Hạ Thiết Sinh, Chương Nhược Cẩn và ba cậu con trai của Liễu đồ tể ngồi cùng một bàn, bàn họ cách bàn của Tôn lão thái thái khác gần. Thế nên, Hạ Thiết Sinh vừa nghe thấy lời nãi nãi và mẫu thân của mình nói bèn quay đầu qua nhìn thì thấy dáng vẻ xấu hổ của Liễu Văn Uyển, hắn ta lập tức đứng lên, kéo nãi nãi và mẫu thân mình qua bàn khác ăn cơm. Tôn lão thái thái trợn mắt nhìn Hạ Thiết Sinh: “ Cháu đó… cái đứa nhỏ này làm sao thế. Đang yên đang lành cháu kéo bà và mẹ cháu dậy làm cái gì thế? ”

Hạ Thiết Sinh cũng tròn mắt nhìn lại nãi nãi mình: “ Bà à, bà đừng có uống rượu nữa. Uống vào là lại ăn nói linh tinh. “ Tôn lão thái thái và Lưu thị cũng biết lời qua tiếng lại trên bàn cơm không hay lắm. Thế là Tôn lão thái thái nói với Hạ Thiết Sinh: “ Cháu cả này, bà có uống rượu đâu, cháu cứ đi ăn cơm đi. “ Lưu thị thở dài, nàng ấy phất tay với con trai một cái bảo: “ Đi thôi, đi ăn cơm đi. “ Hạ Thiết Sinh thoáng nhìn về phía Liễu Văn Uyển một chút, sau đó quay lại bàn mình tiếp tục ăn cơm.

Lúc này, Liễu Văn Uyển mới thở phào nhẹ nhõm, nàng ấy ngồi thẳng người dậy bắt đầu ăn cơm. Thấy mẫu thân mình có vẻ không vui, nàng ấy khẽ khuyên nhủ: “ Mẹ à, đừng giận nữa, ăn cơm thôi. “ Chương thị cũng vội phụ họa: “ Món cải bó xôi xào trừng này ngon lắm, mọi người nếm thử đi. “

Loading...