Bởi vì có tận mười lăm hộ gia đình vẫn chưa cất nhà xong nên Liễu Bỉnh Đức đã bàn bạc với mọi người và nhận được sự đồng thuận đó là đợi tất cả thôn dân chuyển vào nhà mới, mọi người mới tổ chức tiệc tân gia cùng nhau. Vào ngày chuyển vào nhà mới, Liễu Tiêu Vân và tẩu tử không đi khai khẩn đất hoang nữa mà ở lại quét dọn vệ sinh trong nhà. Họ cất hai têu vải đi, sau khi dọn vào nhà mới thì không cần ở lều vải nữa.
Ở thời đại này không có Lormaldehyde nên không bị ô nhiễm, không cần thông gió, chỉ cần quét dọn đơn giản là có thể dọn vào ở rồi.
Lúc hai người quét dọn tây sương phòng, Chương thị cực kỳ vui vẻ, tẩu ấy vừa quét dọn vừa nói: “ Tiêu Vân, muội là một cô nương có phúc lắm, kể từ khi muội nhặt được hai đĩnh vàng đến giờ, gia đình chúng ta ngày càng tốt hơn, giờ còn cất được nhà mới, tất cả đều là nhờ phúc lành của muội. “
Liễu Tiêu Vân cũng vui vẻ: “ Vâng, cuộc sống sau này sẽ ngày càng tốt hơn. “
Chương thị cảm thán: “ Muội là cô nương có phúc, không biết người nào may mắn mới cưới được muội nữa. “
Nàng bật cười: “ Tẩu tử, vậy không được đâu, muội không gả cho ai hết, muội chỉ ở nhà mình để may mắn lưu lại ở nhà mình. “
Chương thị lắc đầu thở dài: “ Muội toàn nói mấy lời ngốc nghếch, không lấy chồng sao được. Muội nhìn những cô nương lớn tuổi không lấy chồng trong thôn chúng ta đi, mọi người đều nói không thể giữ cô nương lớn trong nhà, bằng không sẽ kết thù kết oán. “
Liễu Tiêu Vân cực kỳ xem thường tư tưởng đó bèn nói: “ Tẩu và người ta khác nhau. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-251.html.]
Tẩu ấy cười đáp: “ Chọc muội thôi, muội không muốn gả thì cứ ở nhà thêm hai năm nữa. À phải rồi, muội xem trong nhà còn thiếu thứ gì không, hai chúng ta lên trấn trên mua thêm. “ Liễu Tiêu Vân dạo quanh trong nhà mình rồi ngắm nghía xung quanh: “ Ca ca đã mua đầy đủ cả rồi, tẩu tử, ca ca rất cẩn thận, còn mua cả lược chải đầu nữa này. “
‘‘Ừm, ca ca của muội sắm sửa đầy đủ rồi. “ Chương thị lại hỏi: “ Căn nhà bên ngọn đồi nhỏ được xây tới đâu rồi? ” Liễu Tiêu Vân cười: “ Hai ngày qua muội vẫn chưa đi xem căn nhà bên ngọn đồi nhỏ thế nào rồi. “
Lòng thầm nghĩ bên đó đã có Lạc Mặc Hàn, nàng hoàn toàn tin tưởng vào bản vẽ thiết kế và thợ thủ công do hắn mời đến nên đã toàn quyền giao cho hắn. Chương thị không khỏi lắc đầu: “ Nha đầu ngốc, có ai cất nhà như muội không, chẳng những mặc kệ không quan tâm đến nhà ở của mình như thể đang xây nhà cho người khác vậy. “ Liễu Tiêu Vân bật cười ha hả, nói thẳng: “ Tẩu tử, đó là nhà của muội thật nhưng muội hoàn toàn tin tưởng Mặc Hàn có thể trông nom việc cất nhà chu toàn. “ Chương thị lén cười: “ Vậy ư? ”
Liễu Tiêu Vân gật đầu: “ Vâng, muội đã xem bản thiết kế của hắn, nó rất tốt. “ Hai người vừa trò chuyện vừa dọn dẹp xong gian phòng, bắt đầu quét dọn đến ngoài sân. Khi xong xuôi mọi chuyện, ngoài trời cũng đã nhá nhem tối. Đợi hai người nấu cơm tối xong cũng là lúc Liễu Tiêu Minh quay về.
Lúc ăn cơm, Liễu Tiêu Minh hỏi: “ Muội muội, huynh vừa đi xem căn nhà bên ngọn đồi nhỏ. “ Liễu Tiêu Vân ngẩng đầu hỏi: “ Nhà được xây thế nào rồi ạ? ” Liễu Tiêu Minh đáp: “ Thợ xây nhà làm việc năng suất, căn nhà đang được xây dựng nhanh chóng. “ Chương thị cố ý hỏi: “ Vậy ai ở đó coi chừng? ”
“ A!” Liễu Tiêu Minh sửng sốt, sau đó hiểu ra: “ À, Mặc Hàn cũng ở đó. “ …Mấy ngày kế tiếp, sáng sớm Liễu Tiêu Vân vào núi sâu huấn luyện phủ binh, ban ngày khai khẩn đất hoang với tẩu tử, tối đến lại tu luyện nội công tâm pháp trong không gian linh tuyền, nàng cảm thấy mình đã dần tiến vào giai cảnh. Thế là nàng thử luyện tập khinh công trong không gian linh tuyền, có lẽ vì thiếu hụt nội lực nên nàng vừa mới bay lên đã rớt xuống ngay sau đó.
Sau khi ngã chừng mấy lần, Liễu Tiêu Vân hiểu ra mình đã vội vàng quá rồi. Dục tốc bất đạt, mình vẫn nên bình tâm tu luyện nội lực thì hơn. Một buổi sáng nọ, Chương Nhược Cẩn đánh xe ngựa chở Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc quay về Tân Liễu thôn, ngoài ra Liễu Văn Xương cũng trở về cùng họ. Hóa ra trường tư thục và thư viện đồng loạt cho nghỉ hưu mộc nên Liễu Văn Xương đã mời Chương Nhược Cẩn cùng quay về, hắn ta vui vẻ đồng ý.
Quay về Tân Liễu thôn, Liễu Văn Xương thấy cả gia đình của mình đã chuyển vào nhà mới, thế là bèn chào tạm biệt Chương Nhược Cẩn rồi vội vàng trở về nhà. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc nhảy xuống xe ngựa, bắt đầu tìm kiếm xung quanh: “ Cha đâu? Mẹ và cô cô ở đâu? ” Liễu Tiêu Minh đang xây nhà giúp thôn dân nên không để ý thấy hai nhi tử đã về rồi.