Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-05-27 12:52:25
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương thị nói đùa với Liễu Tiêu Vân: “ Tiêu Vân, đợi xây được một căn nhà lớn rồi, muội có thể nghĩ đến chuyện tuyển một chàng rễ rồi. “ Liêu Tiêu Vân biết tấu tử đang nói đùa, nàng cười nói: “ Muội có nhà, có ruộng, có vườn trái cây, sống một cuộc sống ruộng vườn nhàn nhã không phải hơn sao, cho nên tạm thời muội không muốn thành thân, cũng không muốn tuyển rể đâu. “ Chương thị cười nói: “ Muội nói nhảm cái gì vậy, nam nhân trưởng thành phải thành thân, nữ nhân lớn rồi cũng phải xuất giá, muội đã đến tuổi bàn chuyện hôn sự rồi, nếu gặp được người muội thích thì muội cũng phải to nghĩ đến chuyện thành thân đi. “

Liễu Tiêu Vân lắc đầu: “ Thành thân phiền phức lắm, muội không muốn xuất giá sớm như vậy. “

Chương thị thở dài: “ Tiêu Vân, muội là một cô nương thông minh, không thể nghĩ vậy được. “

Liễu Tiêu Vân nghe vậy cũng không nói gì.

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, khi Liễu Tiêu Vân chạy đến đỉnh núi, nàng đã thấy Lận Anh và Quý Toản dẫn năm trăm phủ binh khiêng khúc gỗ bắt đầu huấn luyện, trông có vẻ tỉnh thần mọi người đều đang rất tốt. Lận Anh bước tên phía trước cung kính hành lễ: “ Liễu cô nương, Vương gia bảo người đến khe núi. “

“ Được!” Liễu Tiêu Vân trả lời, rồi nhanh chóng đi về phía khe núi.

Vừa đến khe núi, Lạc Mặc Hàn đang đứng bên ngoài lều trại đợi nàng. Thấy nàng đi tới, Lạc Mặc Hàn đưa cho nàng mấy quyển sách nhỏ, cười nói: “ Ta tìm thấy mấy bản bí tịch võ công trong thư phòng, ngươi xem thử có phải thứ ngươi cần hay không. “ Liễu Tiêu Vân nhận lấy, nóng lòng muốn xem thử, liên tục nói: “ Ừm, không tệ, để ta mang về nghiên cứu. “

Sau đó, nàng lấy ngân phiếu một ngàn lượng ra đưa cho Lạc Mặc Hàn: “ Ca ca và tẩu tử của ta đã đồng ý cho ta xây nhà rồi, ngươi cầm số ngân phiếu này mua gạch trước đi. “ Lạc Mặc Hàn không nhận ngân phiếu, xua tay nói: “ Ngươi lại quên thỏa thuận của chúng ta rồi. “

Sau đó, hắn còn nói: “ Ta đã thanh toán xong gạch ngói rồi, chúng đang được vận chuyển, sáng nay sẽ đến Tân Liễu thôn, thợ xây nhà cũng sẽ cùng đến, hôm nay chúng ta có thể bắt đầu xây dựng. “ Liễu Tiêu Vân không còn cách nào khác, đành phải cất ngân phiếu lại: “ Được, vậy thì ta cứ giữ số ngân phiếu này lại, sau khi xây nhà xong sẽ tính toán sau. Còn nữa, lúc xây nhà. . . “

Lạc Mặc Hàn hiểu ý của nàng, vì vậy lập tức nói với nàng: “ Ngươi yên tâm, trong quá trình xây nhà, thỉnh thoảng ta sẽ đến trông coi để đảm bảo những thợ xây đó có thể xây nhà theo đúng như bản vẽ thiết kế. “ Liễu Tiêu Vân hơi xấu hổ: “ Ta hiểu rồi, thân phận của ngươi quá đặc biệt, nếu xuất hiện thật sẽ khiến cả thôn chấn động. “

Lạc Mặc Hàn lơ đãng hỏi: “ Ngươi thật sự để ý thân phận của ta vậy sao? ” Liễu Tiêu Vân mỉm cười, nhưng không trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-247.html.]

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Lận Anh và Quý Toản bẩm báo, năm trăm phủ binh khiêng khúc gỗ xuống núi. Liễu Tiêu Vân đang định dẫn phủ binh đi huấn luyện, nhưng Lạc Mặc Hàn đã cả nàng lại: “ Để Lận Anh và Quý Toản dẫn phủ binh đi huấn luyện là được rồi. “

Lận Anh và Quý Toản nhận được lệnh, tiếp tục chỉ huy huấn luyện.

Liễu Tiêu Vân giơ tập sách trong tay tên, nói với Lạc Mặc Hàn: “ Vậy thì ta về trước, đợi thợ xây nhà đến rồi ta còn phải sắp xếp một chút. “ Lạc Mặc Hàn thấy nàng nóng lòng muốn quay về, hắn nói: “ Tiêu Vân, ngươi không cần lo chuyện ăn ở cho những thợ xây đó, ta đã sắp xếp cả rồi. “ Liễu Tiêu Vân khẽ cau mày: “ Thật sao, có biết bao nhiêu thợ xây, chuyện ăn ở của họ giải quyết thế nào, xây nhà cũng không phải chuyện ngày một ngày hai. “

Lạc Mặc Hàn cười nói: “ Không sao, ta đã sắp xếp cả rồi, ngươi đi về trước đi, buổi tối ta ta sẽ đến xem qua. “

Liễu Tiêu Vân nghe hắn nói như vậy, trong lòng vui mừng khôn xiết: “ Ý ta không phải vậy, Mặc Hàn, ngươi là người thiết kế chính của căn nhà mà, ban ngày cũng có thể đến. “

Lạc Mặc Hàn cười hiểu ý: “ Được, ta biết rồi. “

Đến khi Liễu Tiêu Vân trở lại Tân Liễu thôn, nàng đã thấy hơn mười chiếc xe bò đã chuyển gạch ngói đến, còn có trên một trăm thợ xây cũng có mặt, nàng thầm nghĩ, nhanh thật. Có mấy thôn dân vừa ăn sáng xong, tất cả đều đứng đó xây xem. “ Vân nha đầu sắp xây nhà lớn thật kìa. “

‘‘Có đến hơn một trăm thợ xây đến xây nhà nữa. “

“ Không biết Vân nha đầu nghĩ thế nào nữa, sao lại có thể xây một căn nhà lớn ở đây chứ? ”

“ Gạch ngói này không giống loại xây nhà chúng ta. “

“ Không từ cùng một phường gạch ngói thì sao có thể giống được. “

“ Sao những thợ xây đó lại bắt đầu xây tường rào trước vậy, không phải cần xây nhà trước rồi mới xây tường rào sao? ”

Loading...