Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-05-27 12:50:50
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba người đang ăn, đột nhiên Liễu Tiêu Minh nói: “ Bắt đầu từ ngày mai, thợ xây sẽ nhiều hơn. “ Hả? Thợ xây từ đâu tới? Chương thị và Liễu Tiêu Vân dừng ăn, đồng thời nhìn Liễu Tiêu Minh.

Liễu Tiêu Minh nói tiếp: “ Chưởng quầy phường gạch nói giới thiệu hơn một trăm thợ xây.“

Thì ra chưởng quầy phường gạch xây biết được từ chỗ lý chính, tiền công thợ xây Tân Liễu thôn mỗi ngày năm mươi đồng, còn cao hơn tiền công những thôn khác mười lăm đồng, vì vậy liên lạc với một ít thợ xây. Những thợ xây này cũng bằng lòng tới Tân Liễu thôn xây nhà, bọn họ mang theo lương khô, buổi trưa có nước nóng là được.

Theo lời chưởng quầy phường gạch nói hắn ta đã liên hệ được xấp xỉ một trăm thợ xây, ngày mai là tất cả có thể đến Tân Liễu thôn khởi công.

Sau khi lý chính thương lượng với mọi người, mọi người vui vẻ đồng ý. Nếu vậy tính cả hơn một trăm thôn dân, hơn hai trăm thợ đồng thời khởi công, một tần có thể đồng thời xây nhà cho năm hộ gia đình. Chờ hơn một tháng, nhà ở của ba mươi gia đình cũng có thể xây xong rồi. Nghe vậy Liễu Tiêu Vân nói: “ Như thế rất tốt, nhiều người hiệu suất cao, xây nhà xong sớm một chút, mọi người có thể chuyển vào nhà mới!” Chương thị cũng bảo: “ Trời đang tạnh dần, tất cả mọi người đều muốn vào nhà mới ở sớm một chút. “

Liễu Tiêu Minh chuẩn bị xây một ngỗi nhà mười gian, theo thứ tự rút thăm lúc đó, ngày mai là có thể khởi công.

…Đến buổi tối, ngoại trừ hai người trực đêm vây quanh đống lửa nói chuyện phiếm, các thôn dân mệt mỏi cả ngày đã nghỉ ngơi từ lâu. Liễu Tiêu Vân lặng yên không tiếng động rời khỏi khu ở tạm, một mình đi lên núi. Nghe ca ca nói thợ xây tăng lên hơn một trăm người, lúc rút thăm nhà bọn họ xếp phía trước, ngày mai là có thể đập nền xây nhà. Xây nhà cần gỗ, cây cối ca ca chặt hiển nhiên không đủ.

Dùng rìu chặt cây có chút vất vả, trong không gian của nàng có cưa điện không dây, vì sao không dùng!Lên đến trên núi, Liễu Tiêu Vân lấy đèn pin ra. Nàng tìm kiếm trên núi, gỗ thế nào thì thích hợp để xây nhà đây?

Liễu Tiêu Vân nhìn thấy một gốc cây thẳng tắp cao lớn, chính là nó. Nàng lấy cưa điện không dây ra. Đây là một cái cưa điện không dây có thời lượng pin lớn, dùng nó chặt cây hẳn là tốt hơn dùng rìu nhiều. Nàng khe khẽ hát bài ca cưa cây: “ . . . Vai ta khiêng cưa điện không dây cưa cây. . . “ Vừa hát vừa nghĩ xem cưa cây thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-224.html.]

Liễu Tiêu Vân khom người vừa định chuẩn bị cưa cây đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “ Tiêu Vân!” Tiếng hát của nàng im bặt, nàng đứng thẳng dậy, lạnh nhạt nói một câu: “ Mặc Hàn, đáng lẽ sáng ngày mai ngươi mới vào trong núi!” Lạc Mặc Hàn cười nói: “ Tối hôm nay, năm trăm phủ binh đã dựng trại đóng quân trong khe núi. “

Liễu Tiêu Vân nhướng mày: “ Ồ, tới sớm thật đấy!” Ánh mắt Lạc Mặc Hàn mỉm cười, dịu dàng nói: “ Tiêu Vân, ngươi chuẩn bị cưa cây sao? Giao việc cưa cây cho ta đi!” Liễu Tiêu Vân vẫn chưa trải nghiệm việc cưa cây trong núi sâu đâu, nàng cười bảo: “ Không cần, để ta làm. Đúng rồi, Mặc Hàn, cảm ơn cá chép đỏ của ngươi!”

Mắt phượng của Lạc Mặc Hàn nhìn chăm chú: “ Ngươi biết cả rồi sao? ” Liễu Tiêu Vân nhẹ nhàng cười: “ Mặc Hàn, trừ ngươi ra, ai lại hào phóng vậy, một con cá chép đỏ mười lượng bạc còn chưa đủ!” Lạc Mặc Hàn ngượng ngùng nói: “ Ngươi biết hết rồi!”

“ Nếu không thì sao? ” Liễu Tiêu Vân nói xong đưa cưa điện không dây trong tay cho Lạc Mặc Hàn: “ Ngươi muốn cưa cây đúng không! Xin mời, vất vả cho ngươi rồi!” Lạc Mặc Hàn vẫy tay một cái, hai thân vệ, hai mươi ám vệ đồng loạt xuất hiện. “ Vương gia, giao cho bọn thuộc hạ đi!”

Bọn họ cũng nghe thấy Vương gia chuẩn bị dùng công cụ trong tay cưa cây. Chỉ là bọn họ chưa từng gặp công cụ cưa cây như vậy.

Liễu Tiêu Vân đỡ trán, bọn họ biết dùng không?

Lạc Mặc Hàn thu lại nụ cười trên mặt, cầm cưa điện không dây trên tay, ấn xuống tay cầm, theo tiếng “ Ong ong” vang lên, hắn thành thạo dùng cưa điện bắt đầu cưa cây.

Chẳng mấy chốc, một cây đại thụ ầm ầm ngã xuống, dọa sợ mấy động vật nhỏ hoang dã nấp trong cỏ, trong lúc bối rối bọn nó chạy thục mạng khắp nơi. Hai thân vệ và hai mươi ám vệ đều nhìn tới ngây người. Sao công cụ trong tay Vương gia lại lợi hại như thế, trong chớp mắt đã đốn ngã được một cây đại thụ.

Lạc Mặc Hàn ấn nút tắt, đưa cưa điện không dây cho Lận Anh: “ Lận Anh, ngươi trước đi!”

Loading...