Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-05-27 12:50:48
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng chưa từng trồng củ sen, cũng không biết cần bao nhiêu, dứt khoát mua nhiều một chút, trồng không hết còn có thể ăn, củ sen cắt tát trộn giòn giòn ăn không tệ! Liễu Tiêum Vân nói thẳng: “ Mua hết đi!” Chủ sạp nghe xong kinh ngạc há to miệng, hồi lâu sau mới nói: “ Cô nương, ngươi mua hết toàn bộ số củ sen này à? ”

Vẻ mặt Liễu Tiêu Vân trự nhiên: “ Đúng vậy, mua hết! Giá thế nào? ”

Chủ sạp mừng rỡ, sạp của hắn ta có hơn một nghìn cân củ sen, không ngờ rằng đụng phải khách hàng lớn, thoáng cái có thể bán hết. Chủ sạp lập tức tươi cười đầy mặt: “ Cô nương, bình thường củ sen mười chín đồng một cân, chỗ này của ta có hơn một nghìn cân củ sen, nếu ngươi mua hết, tính cho ngươi mỗi cân củ sen mười tám đồng một cân, ngươi thấy thế nào? ”

Liễu Tiêu Vân nghiêm mặt nói: “ Mấy cái rễ bị hư hại thì không cần, lựa cái bị hư ra, còn lại ta mua hết!”

Nàng lo mấy củ sen bị hư hại dễ hư thối, ảnh hưởng việc gieo trồng củ sen. Chủ sạp lập tức đồng ý: “ Yên tâm đi, hiếm lắm mới có cái bị hư hại, chẳng mấy chốc là lựa xong ngay!” Chủ sạp nói xong dẫn hai đứa con trai bắt đầu lấy những củ sen bị hư hại ra.

“ Lúc lựa cẩn thận một chút, đừng làm hỏng rễ mấy củ sen khác!” Liễu Tiêu Vân ở bên cạnh nhắc nhở.

Chủ sạp lập tức đáp lời: “ Vâng! Cô nương nhắc rất đúng!” Hai đứa con trai của ông ấy nghi hoặc khó hiểu, con lớn nhất thấp giọng hỏi: “ Cha, sao nàng ta lại mua nhiều củ sen như vậy? ”

Chủ quán hạ giọng quát: “ Hỏi nhiều như vậy làm gì, bán được củ sen, chẳng phải đủ học phí đi học của hai đứa rồi sao!”

‘‘Cha, để đệ đệ đi học là được rồi, con vẫn nên đào củ sen với cha thôi!” Con lớn nhất thấp giọng nói.

“ Cha, chúng ta cùng nhau đào củ sen, bán được củ sen kiếm bạc, con và ca ca cùng nhau tới tư thục đọc sách!” Con trai nhỏ cũng thấp giọng bảo. Liễu Tiêu Vân nghe vậy tỏ vẻ rất gấp gáp: “ Lựa xong chưa, ta còn có việc, cứ vậy đi, đừng chọn nữa, cân một nghìn cân củ sen, đưa tới giao lộ trên trấn cho ta. “

Trong bụng chủ sạp cười tới nở hoa: “ Được được được, sắp xong rồi!” Ba cha con cân một nghìn cân củ sen, tổng cộng mười tám lượng bạc. Liễu Tiêu Vân trả tiền, kêu chủ sạp đưa tới một chiếc xe ba gác trên giao lộ trấn nhỏ hơn ba trăm cần, một nghìn cân chia thành ba đợt, ba cha con đưa hết toàn bộ củ sen tới giao lộ của trấn nhỏ.

Lúc này cũng đã gần đến giờ Dậu, người đi đường ít dần. Thỉnh thoảng có một hai người qua đường đi ngang qua thấy củ sen chất đống như ngọn núi nhỏ trước mặt Liễu Tiêu Vân thì tưởng là nàng đang bán củ sen. Vì vậy có người tiến lên hỏi: “ Cô nương, củ sen này bán thế nào vậy, trông rất tươi. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-223.html.]

Liễu Tiêu Vân xua tay: “ Củ sen này không bán. “ Người nọ tò mò: “ Củ sen không bán sao lại chất đống ở chỗ này? ”

Liễu Tiêu Vân giải thích: “ Không bán, lát nữa trong nhà sẽ có người tới lấy. “ Chờ người kia đi xa, Liễu Tiêu Vân thu tất cả củ sen vào không gian. Sau đó nàng dẫn Tiểu Hắc ra khỏi không gian. Liễu Tiêu Vân hít sâu một hơi, nhảy tót lên ngựa, giục ngựa quay về Tân Liễu thôn.

Lúc sắp đến Tân Liễu thôn, thấy phía trước có mười chiếc xe bò đang vận chuyển gạch ngói, Liễu Tiêu Vân tung người xuống ngựa, thu Tiểu Hắc vào không gian. Nàng một tay cầm túi, một tay xách một con gà rừng, không nhanh không chậm đi theo phía sau xe chở gạch ngói, về tới Tân Liễu thôn.

Lúc này Chương thị đang chuẩn bị nấu cơm. Liễu Tiêu Vân lắc lư gà rừng trong tay: “ Tẩu tử, muội về rồi!” Chương thị vừa cười vừa hỏi: “ Còn tưởng rằng ngày mai muội mới về đấy! Sao rồi, đã làm xong khế ước mua bán nhà và khế ước mua bán đất chưa? ”

Liễu Tiêu Vân bỏ túi xuống: “ Xong cả rồi. Buổi tối ăn gà xào đi!”

Chương thị lập tức nói: “ Muội xào gà, ta nấu cơm lương thực phụ!”

“ Ừm ừm!” Liễu Tiêu Vân đáp lời.

Sắc trời dần tối, mấy đống lửa đã được nhóm, người lợp nhà đều lần lượt trở về. Liễu Tiêu Minh thấy muội muội đang xào gà thì tiến lên hỏi: “ Muội muội, trở về khi nào thế? Đã làm xong khế ước mua bán nhà và khế ước mua bán đất chưa? ”

‘‘Làm xong hết rồi! Ca, rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi!” Liễu Tiêu Vân cười bảo.

Liễu Tiêu Minh không khỏi lắc đầu, con nhóc này làm cũng nhanh đấy.

Lúc ăn cơm, Liễu Tiêu Minh hỏi muội muội: “ Muội từ thị trấn trở về thế nào? ”

“ Cửa thành có xe bò tới Hưng Đức trấn, tới Hưng Đức trấn mất ba đồng, đến chợ mua một con gà rừng, sau đó trở về. “ Liễu Tiêu Vân vừa ăn vừa nói.

Chương thị bảo: “ Tiêu Vân, lần sau cho ca muội đánh xe bò đi cùng đi, từ Hưng Đức trấn đến đây hơn mười dặm đường đó!”

Loading...