“ Quý danh của cô nương là gì? ”
‘‘Kẻ hèn họ Liễu. “ Tiền chưởng quầy âm thầm lấy làm kỳ la, cách ăn mặc của cô nương này bình thường nhưng khí chất thoát tục, lời nói cử chỉ không tâm thường, sao lại đến tửu tâu bán những thứ thức ăn dân đã này?
Một lát sau, Tiền chưởng quầy vội vàng đến bếp sau: “ Liễu cô nương, ông chủ đồng ý với giá cả ngươi nói, kính xin Liễu cô nương tới nhã gian trên lầu bốn chờ!”
Liễu Tiêu Vân thỏa mãn, xem ra ông chủ là một người hiểu biết!
Liễu Tiêu Vân lên lầu bốn, tiến vào một nhã gian.
Nhã gian này là một phòng khách, Tiền chưởng quầy đích thân dâng trà: “ Liễu cô nương, xin chờ một chút!”
Liễu Tiêu Vân lạnh nhạt nói: “ Không sao!”
Trong lòng Liễu Tiêu Vân tự nhủ, Tiền chưởng quầy cũng khách sáo quá rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-222.html.]
Chẳng mấy chốc Tiền chưởng quầy đã đưa tới ba mươi lượng bạc, ba nén bạc mười lượng.
Liễu Tiêu Vân nhận bạc, hứa cách mười ngày sẽ đưa thú rừng tới cho Tụ Trân Lâu một lần, mỗi lần gà rừng, thỏ rừng, vịt hoang đều ba mươi con, mỗi con một lượng bạc, chim cút sáu mươi con, cứ sáu con chim cút một lượng bạc. Cuối cùng không cần phải lo lắng mấy động vật nhỏ này chiếm chỗ trong không gian nữa!Mỗi tháng còn có thể thu vào ba trăm lượng bạc ròng!Sau đó Tiền chưởng quầy đưa Liễu Tiêu Vân xuống lầu.
Đi tới lầu một, trong góc chỗ cửa ra vào có một chum đựng nước. Liễu Tiêu Vân vô tình liếc qua, phát hiện trong chum nước vậy mà nuôi mấy con cá chép đỏ. Liễu Tiêu Vân lại gần nhìn kỹ, sáu con cá chép đỏ đang bơi qua bơi lại trong chum nước. Tiền chưởng quầy thấy Liễu Tiêu Vân có hứng thú với cá chép đỏ thì ngẩng đầu nhìn lên lầu. “ Liễu cô nương cảm thấy có hứng thú với cá chép đỏ sao? ” Tiền chưởng quầy hỏi. Liễu Tiêu Vân nhớ cái hồ cá lớn trong biệt thự trong không gian còn trống, nuôi mấy con cá chép đỏ cũng không tệ!Liễu Tiêu Vân gật đầu, lại hỏi: “ Tiền chưởng quầy, mấy con cá chép đỏ này mua ở đâu vậy? ”
Tiền chưởng quầy vội vàng nói: “ Nếu Liễu cô nương thích, mấy con cá chép đỏ này tặng cho Liễu cô nương. . . “ Hàng mày thanh tú của Liễu Tiêu Vân hơi nhướng lên, Tụ Trân lâu hào phóng vậy sao? Tiền chưởng quầy nuốt lời còn chưa nói hết, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu một cái, nói tiếp: “ Mấy con cá chép đỏ này. . . “ Liễu Tiêu Vân chú ý tới động tác nhỏ của Tiền chưởng quầy, nàng ngẩng đầu nhìn lên lầu, trên lầu không có người khả nghi.
Tiền chưởng quầy cười: “ Liễu cô nương, ý của tại hạ là nếu Liễu cô nương thích, Tụ Trân lâu có thể tặng một con cá chép đỏ cho Liễu cô nương!” Hắn ta dừng một chút rồi nói tiếp: “ Nói tới thì Liễu cô nương cũng có thể lấy sáu lượng bạc mua sáu con cá chép đỏ này!” Liễu Tiêu Vân lập tức lấy ra sáu lượng bạc: “ Làm phiền Tiền chưởng quầy chuẩn bị một cái thùng nước. “ Tiền chưởng quầy nhận sáu lượng bạc, kêu tiểu nhị lấy một cái thùng nước. Trong thùng có non nửa nước, tiểu nhị vớt sáu con cá chép đỏ ra bỏ vào trong thùng nước.
Liễu Tiêu Vân mang theo thùng nước ra khỏi Tụ Trân lâu, đi tới chỗ không người, nàng bỏ thùng nước vào trong không gian. Sau đó nàng đưa Tiểu Hắc ra khỏi không gian, chuẩn bị cưỡi ngựa quay về Tân Liễu thôn. …Liễu Tiêu Vân cưỡi ngựa rời khỏi trấn, giục ngựa chạy nhanh, chẳng mấy chốc đã tới phụ cận Hưng Đức trấn. Nàng tung người xuống ngựa, thu Tiểu Hắc vào không gian, định đi dạo chợ phiên ở trấn nhỏ. Chợ phiên ở trấn nhỏ rất náo nhiệt, hai bên chợ phiên trải đủ loại sạp, tiếng reo hàng của tiểu thương, tiếng trả giá hết đợt này tới đợt khác vang lên không dứt bên tai. Đưa mắt ra nhìn, có bán hoa quả, rau củ, cá, củ ấu, quà vặt, túi tiền, trâm hoa, còn có mấy sạp kim chỉ tạp hóa.
Liễu Tiêu Vân đi tới xem, lúc bước đến trước một sạp hàng bán củ sen, nàng ngừng lại. Đống củ sen xếp thành ngọn núi nhỏ này hẳn là mới được đào lên từ hồ sen, trông đều rất tươi. Nàng muốn mua một chút củ sen tươi đặt vào không gian dùng nước linh tuyền nuôi, đợi đến đầu xuân năm sau lại gieo trồng củ sen vào trong ao nước. Chủ sạp bán củ sen thấy có khách tới thì mặt mày tươi cười hỏi: “ Cô nương, ngươi xem chỗ củ sen này của ta đều là mới đào, cực kỳ tươi, vẫn còn rễ, hoàn chỉnh không bị hư hại chút nào!” Liễu Tiêu Vân hỏi: “ Mấy củ sen này giá cả thế nào? ”
‘‘Ngươi mua bao nhiêu? Mua nhiều thì ta có thể giảm giá cho ngươi!” Chủ quán cười bảo.
Liễu Tiêu Vân suy nghĩ một chút, một cái ao nước lớn như vậy, có lẽ cần không ít củ sen làm giống.