Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-05-27 12:50:44
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nha dịch hỏi thương nhân béo trắng: “ Là hai người họ cướp bao đồ của ngươi à? ” Tên chốc đầu và tên thọt tà lưu manh vô tại có tiếng, bình thường từa gạt hàng xóm láng giềng, trộm cướp, không chừa việc xấu nào! Bạch bàn tử vội vàng nói: “ Đúng vậy, sai gial”

Liễu Tiêu Vân thấy không còn chuyện gì của mình thì cáo từ rời khỏi. Hai nha dịch đẩy tên chốc đầu và tên thọt vào huyện nha, Bạch bàn tử đi theo phía sau. Cổ sư gia từ bên ngoài trở về đúng lúc thấy cảnh này, hắn ta lập tức tiến lên hỏi xảy ra chuyện gì. Bạch bàn tử lại tự thuật chuyện mình bị cướp.

Cổ sư gia lập tức hỏi: “ Liễu cô nương đâu? Đi đâu rồi? ”

Hai tên nha dịch ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi: “ Liễu cô nương đi rồi. “

Cổ sư gia thở đài, lập tức bẩm báo việc này với Lưu huyện lệnh. Lưu huyện lệnh nghe thấy thì kinh ngạc, một cô nương mười lăm, mười sáu tuổi chẳng những thân thủ tốt mà còn có lòng hiệp nghĩa. Lưu huyện lệnh căn đặn Cổ sư gia chừng nào Liễu Tiêu Vân tại tới huyện nha thì hắn ta muốn gặp mặt một tần. Cổ sư gia đáp lời. Liễu Tiêu Vân rời khỏi huyện nha, nghĩ tới những gì thương nhân béo trắng hỏi mình, nàng thật sự không hiểu nhiều về chỗ này, có thể nói là hỏi gì cũng không biết.

Gà rừng, thỏ rừng, vịt hoang, chim cút trong không gian tràn lan, nàng đang muốn bán đi một ít.

Đi đâu mới có thể bán những con thú rừng này đây? Nghĩ tới nghĩ lui, đúng rồi, tới tửu lâu lớn nhất thị trấn, có lẽ tửu lâu sẽ thu những thứ thịt thú rừng này. Liễu Tiêu Vân hỏi mấy người đi đường, tửu lâu lớn nhất thị trấn tên là gì? Nằm ở con phố nào? Người qua đường đều nói tửu lâu lớn nhất tên là Tụ Trân lâu, nằm ở con đường phồn hoa nhất thị trấn. Liễu Tiêu Vân dựa theo lời người qua đường đi tìm Tụ Trân lâu. Đi một lát, nàng nhìn thấy một tửu lâu có ba chữ “ Tụ trân lâu” to vàng óng ở chỗ phồn hoa nhất thị trấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-221.html.]

Tụ Trân lâu, trong có vẻ đây là tửu lâu nổi tiếng nhất thị trấn, cũng là tửu lâu lớn nhất. Liễu Tiêu Vân tìm một góc không người tiến vào không gian. Đợi nàng lại ra khỏi không gian thì trong tay đã xách theo hai cái sọt. Trong cái sọt ở tay trái có mười lăm con gà rừng, trong cái sọt ở tay phải có mười lăm con thỏ rừng. Lần đầu tiên đến Tụ Trân lâu, nàng muốn xem thử trước, hỏi xem giá cả thịt thú rừng thế nào. Liễu Tiêu Vân đứng trước cửa Tụ Trân lâu, lúc này đã qua giờ cao điểm ăn cơm nhưng vẫn có một ít khách nhân quần áo ngăn nắp tiến vào tửu lâu dùng bữa. Một tiểu nhị ra đón: “ Cô nương, ngươi tới ăn cơm hay là. . . “

Liễu Tiêu Vân cười hỏi: “ Chưởng quầy của các ngươi có ở đây không, chỗ ta có mười lăm con gà rừng và mười lăm con thỏ rừng, không biết tửu lâu có nhận không? ” Tiểu nhị nghe xong sững sờ, lập tức nhanh trí nói: “ Ngươi đến nhà bếp ở phía sau trước đi, ta đi nói với Tiền chưởng quầy một tiếng. “ Liễu Tiêu Vân hỏi: “ Bếp sau ở đâu? ” Tiểu nhị rất nhiệt tình: “ Ta đưa ngươi đi!”

Tiểu nhị dẫn Liễu Tiêu Vân tới bếp sau, kêu nàng chờ ở đây, hắn ta đi gọi Tiền chưởng quầy của tửu lâu. Chẳng mấy chốc Tiền chưởng quầy đã đi vào bếp sau. Tiền chưởng quầy chừng ba, bốn mươi tuổi, mặc trường bào đậm màu, dáng vẻ trông rất khôn khéo. “ Cô nương, trong cái sọt này đựng thú rừng gì thế? ” Tiền chưởng quầy hỏi. Liễu Tiêu Vân mở sọt ra: “ Gà rừng và thỏ rừng, đều còn sống. “

“ Đều còn sống? ” Tiền chưởng quầy không tin nổi, cẩn thận nhìn, quả thật là gà rừng và thỏ rừng còn sống, kích cỡ còn rất cân xứng. Tụ Trân lâu bán các món ăn quý bay trên trời, chạy dưới đất, bơi trong nước, chú ý một chữ “ Tươi” . Tiền chưởng quầy mở miệng hỏi: “ Cô nương, bình thường tửu lâu thu gà rừng và thỏ rừng là hai trăm văn một con. “ Liễu Tiêu Vân nhướng mày: “ Ồ!”

Tiền chưởng quầy hơi ngơ ngác, lập tức hỏi: “ Cô nương, ngươi không hài lòng với giá cả gà rừng và thỏ rừng sao? ” Nói giỡn, đám gà rừng và thỏ rừng này đều là sản phẩm trong không gian, đương nhiên hai trăm văn không bán!Liễu Tiêu Vân nghiêm mặt nói: “ Tiền chưởng quầy, ta có thể cung cấp gà rừng, thỏ rừng, vịt hoang cố định, đảm bảo mỗi con đều khỏe mạnh đầy sức sống, một lượng bạc một con, ngươi tính thử đi. “ Một lượng bạc một con có chút đắt, nhưng nhu cầu của Tụ Trân lâu nhiều, mấy thứ thịt thú rừng này thường xuyên cung không đủ cầu, thú rừng còn sống đã ít lại càng ít.

Tiền chưởng quầy cười nói: “ Cô nương, cái giá ngươi nói có hơi cao, ta không làm chủ được, đúng lúc ông chủ ở đây, ta đi hỏi thử giúp ngươi. “

Liễu Tiêu Vân nghe Tiền chưởng quầy nó chuyện rất khách sáo, vì vậy nói: “ Làm phiền Tiền chưởng quầy!”

Loading...