Mọi người đều nhìn thấy lý chính đang nói chuyện với Cổ sư gia, tất cả đều đang bận rộn xây nhà nên cũng không để ý Cổ sư gia nói gì với lý chính. Liễu Tiêu Minh nghe thấy lý chính gọi mình, huynh ấy khó hiểu, tìm huynh ấy làm gì chứ? Liễu Tiêu Minh rửa sạch tay rồi chạy tới: “ Lý chính đại bá, Cổ sư gia!” Liễu Bỉnh Đức giới thiệu với Cổ sư gia: “ Cổ sư gia, đây là ca ca của Vân nha “ đầu.
Cổ sư gia nhìn Liễu Tiêu Minh với thân hình cao lớn, gật đầu.
Liễu Tiêu Minh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hỏi Liễu Bỉnh Đức: “ Lý chính đại bá, muội muội cháu có chuyện gì sao? ”
Liễu Bỉnh Đức nói: “ Cổ sư gia tìm Vân nha đầu hỏi chút chuyện. “
Liễu Tiêu Minh bối rối, không hiểu gì cả. Cổ sư gia vội vàng giải thích: “ Không phải lần trước nàng nói muốn khai hoang ngọn đồi nhỏ đằng kia sao, ta đến đây xem thử. “ Liễu Bỉnh Đức vỗ vai Liễu Tiêu Minh: “ Tiêu Minh, gọi Vân nha đầu đến đây đi. “
Nói đến đây, Liễu Tiêu Minh mới biết hóa ra Cổ sư gia đến đây vì muội muội muốn khai hoang ngọn đồi nhỏ kia. Đất hoang còn chưa được khai khẩn xong, làm gì có thời gian để khai hoang ngọn đồi nhỏ kia.
Nghĩ đến đây, Liễu Tiêu Minh nói với Cổ sư gia: “ Cổ sư gia, muội muội của tiểu nhân sẽ không khai hoang ngọn đồi nhỏ kia đâu. “ Liễu Bỉnh Đức đứng bên cạnh không nói lời nào. Cổ sư gia hắng giọng một cái: “ Hay là ngươi hỏi nàng thử xem. “
Liễu Bỉnh Đức lập tức đẩy Liễu Tiêu Minh một cái: “ Gọi Vân nha đầu lại đây đi. “ Liễu Tiêu Vân đã thành thạo cách điều khiển bò cày đất khai hoang, lúc ca ca đến tìm, nàng còn đang nói nói cười cười với tẩu tử. Thấy sắc mặt ca ca không tốt lắm, Liễu Tiêu Vân vội hỏi: “ Ca ca, sao vậy? ” Chương thị cũng vội vàng hỏi: “ Có chuyện gì vậy? Chàng nói đi!”
Liễu Tiêu Minh nhìn muội muội mình, tức giận nói: “ Cổ sư gia tới đây, hỏi muội chuyện khai hoang ngọn núi nhỏ kia. “ Liễu Tiêu Vân hiểu ngay, ca ca không muốn nàng khai hoang ngọn núi nhỏ kia. Liễu Tiêu Vân cười nói với ca ca: “ Ca ca, chuyện khai hoang ngọn núi nhỏ kia muội đã có sắp xếp rồi. “
Chương thị ở bên cạnh nói: “ Ta còn tưởng có chuyện gì nữa, cũng không có gì to tát, cứ nghe theo Tiêu Vân đi, muội ấy tự có sắp xếp. “ Liễu Tiêu Minh: “ Hai người. . . “ …
Liễu Tiêu Vân theo ca ca đến gặp lý chính và Cổ sư gia. Liễu Bỉnh Đức thấy Liễu Tiêu Vân lại gần, vội nói với nàng: “ Vân nha đầu, Cổ sư gia hỏi cháu chuyện khai hoang ngọn đồi nhỏ kia. “ Liễu Tiêu Vân còn chưa nói gì, Cổ sư gia đã giải thích: “ Là thuận tiện hỏi một chút, thuận tiện hỏi một chút thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-217.html.]
Liễu Tiêu Vân cười cười, bình tĩnh trả lời: “ Nếu Cổ sư gia đã đến rồi thì không ngại đo đạc mảnh đất phía trước ngọn đồi nhỏ kia chứ? ” Mấy người nghe vậy đều sửng sốt, ngọn núi nhỏ kia còn chưa bắt đầu khai hoang mà lại định xây nhà mới sớm như vậy sao? Liễu Tiêu Minh kéo muội muội sang một bên, nhỏ giọng nói: “ Đợi xây nhà bên này xong rồi hẵng nói đến chuyện khai hoang ngọn núi nhỏ kia. “
Liễu Tiêu Vân thì thầm với ca ca: “ Ca ca, đừng lo lắng, muội sẽ sắp xếp tốt mà. “
Liêu Tiêu Minh hiểu, muội muội mình đã quyết định rồi, có nói thêm cũng vô ích. Cổ sư gia nghĩ thầm, vị cô nương này không lớn tắm, nhưng xem ra cũng có thể tự làm chủ được. Liễu Bỉnh Đức bối rối hỏi Liễu Tiêu Vân: “ Vân nha đầu, cháu đã suy nghĩ kỹ chưa, cháu thật sự muốn khai hoang ngọn đồi nhỏ kia sao? ”
Liễu Tiêu Vân mỉm cười: “ Lý chính đại bá, chưa có ai khai hoang ngọn đồi nhỏ kia cả, cháu muốn thử xem. “
Sau đó, nàng lại nói với Cổ sư gia: “ Làm phiền ngài đo đạc nền đất xây nhà một chút. “
Trên mặt Cổ sư gia nở nụ cười: “ Lý chính cũng đi cùng đi. “
Liễu Bỉnh Đức vội vàng nói: “ Cổ sư gia, mời ngài. “
Mấy người cùng đi đo đạc nền đất xây nhà. Liễu Tiêu Vân đã lập kế hoạch khu đất xây nhà từ sớm. Với sự giúp đỡ của những Liễu Tiêu Minh và Liễu Bỉnh Đức, Cổ sư gia và thư lại bận rộn một lát, đo đạc rõ ràng mảnh đất nền xây nhà này.
Sau khi lấy đo đạc xong, Cổ sư gia không khỏi trầm trồ, xem ra vị cô nương này định xây một căn nhà rất lớn.
Liễu Bỉnh Đức không khỏi lắc đầu, Vân nha đầu đang nghĩ gì vậy, sao lại muốn xây một căn nhà lớn như thế ở mảnh đất hoang này. Liễu Tiêu Minh càng rầu rĩ hơn, huynh ấy thật sự không biết muội muội mình đang nghĩ gì.
Cổ sư gia nói với Liễu Tiêu Vân: “ Vân nha đầu, à, không phải, phải gọi là Vân cô nương mới đúng. . . “