Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:28:45
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tiêu Minh không còn cách nào khác, đành phải đánh xe bò trốn dưới tán quán trà. Liễu Tiêu Vân âm thầm cúi người đi theo những người kia tiến về phía trước, đột nhiên nghe thấy có người nhỏ giọng gọi tên nàng: “ Tiêu Vân, sao ngươi tại ở đây? ” Liễu Tiêu Vân nhận ra đó là giọng của Lạc Mặc Hàn. Nàng lặng lẽ dừng lại, Lạc Mặc Hàn đang mặc đồ dạ hành đã âm thầm đến bên cạnh nàng không một tiếng động, theo sau là hai thân vệ.

Liễu Tiêu Vân chỉ vào đám người kia, hạ giọng hỏi: “ Đám người kia là thổ phỉ à? ”

Lạc Mặc Hàn chậm rãi nói ra mấy từ: “ Giặc Oa. “

Trong lòng Liễu Tiêu Vân lập tức nổi lên lửa giận, mẹ nó, hóa ra chúng là giặc Oa!

Hai tay nàng xuất hiện thêm hai khẩu s.ú.n.g ngắn giảm thanh, nàng quả quyết nói: “ Đi! Đuổi theo!” Lạc Mặc Hàn rùng mình một cái: “ Được. “ Hắn vung tay lên, hai mươi ám vệ tay cầm kiếm đồng loạt xuất hiện.

Hóa ra ban ngày đám giặc Oa này trốn trên thuyền, ban đêm mới ra ngoài cướp phá nhà cửa, hiệu buôn, không ngờ hôm nay vừa hành động đã bị người của Lạc Mặc Hàn nhắm tới, bám đuôi theo dõi đến tận đây.

Theo đến Hưng Đức trấn, Lạc Mặc Hàn đoán mục tiêu của đám giặc Oa này có thể là mấy cửa hàng trong trấn trên. Hắn và hai mươi ám vệ thi triển khinh công đuổi theo đám giặc Oa, thật trùng hợp, hắn lại gặp được Liễu Tiêu Vân ở đây. Khi những tên giặc Oa đến trấn trên, chúng đốt một ngọn đuốc, lấy đại đao ra, đang chuẩn bị đập nát cánh cửa gỗ của một cửa hàng, trong miệng cứ nói huyên thuyên lung tung thứ gì đó. Đúng là vô pháp vô thiên! Một đám trộm cướp hung hăng láo xược! Dám giở thói ngang ngược trên mảnh đất này, đúng là chán sống rồi, nhất định chúng sẽ phải trả giá đắt.

Liễu Tiêu Vân âm thầm đi vòng ra phía sau bọn giặc Oa, khí thế trên người nàng được kích hoạt hoàn toàn, nàng giơ cả hai tay lên b.ắ.n liên tiếp, không phát s.ú.n.g nào trượt, một phát b.ắ.n c.h.ế.t ngay, lập tức tiêu diệt toàn bộ mười mấy tên giặc Oa. Đôi mắt sâu thẳm của Lạc Mặc Hàn nhìn chằm chằm Liễu Tiêu Vân trước mặt, ánh mắt nàng sáng ngời mà kiên định, nàng đang bảo vệ mảnh đất dưới chân mình, trách nhiệm và cảm giác về sứ mệnh mãnh liệt đã khắc sâu vào trong xương nàng. Thấy đồng bọn kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã xuống đất, mười tên giặc Oa còn lại lập tức bối rối, luống cuống tay chân.

Đám giặc Oa vung kiếm và đi quanh vài vòng, bây giờ chúng mới phát hiện ra chính mấy người Liễu Tiêu Vân đã tấn công chúng. Đám giặc Oa giận dữ gào thét, trong đêm yên tĩnh, tiếng gào ấy lại âm trầm khủng bố như tiếng chim kêu quái dị. Vừa hoàn hồn, đám giặc Oa vung đại đao lên chuẩn bị tấn công. Đã trễ rồi! Liễu Tiêu Vân cười lạnh, nàng đã thay băng đạn xong, lại giơ tay b.ắ.n mấy phát, không ngoại lệ, hơn mười tên giặc Oa còn lại đều bị b.ắ.n chết. Dưới ám hiệu của Lạc Mặc Hàn, hai mươi ám vệ nhanh chóng dọn xác của mấy chục tên giặc Oa đi. Hai thân vệ tịch thu đao kiếm sắc bén của đám giặc Oa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-207.html.]

Liễu Tiêu Vân thu hồi s.ú.n.g ngắn giảm thanh, tạm biệt Lạc Mặc Hàn: “ Mặc Hàn, ta phải về đây, ca ca và tẩu tử còn đang đợi ta. “

‘‘Tiêu Vân, gặp lại sau. “ Lạc Mặc Hàn nhìn Liễu Tiêu Vân đi xa, sau đó dẫn thân vệ rời đi.

Liễu Tiêu Vân chạy đến lán trà, ca ca và tẩu tử đang ở đó lo lắng sốt ruột đợi nàng. Liễu Tiêu Minh thấy muội muội trở về, vội hỏi: “ Muội muội, có chuyện gì vậy? ” Giọng Chương thị hơi run: “ Tiêu Vân, muội đã về rồi, muội không sao chứ? ”

Liễu Tiêu Vân thoải mái nói: “ Ca ca, tẩu tử, không có việc gì đâu, chúng ta trở về đi. “ Liễu Tiêu Vân đỡ tẩu tử lên xe bò: “ Ca ca, đi thôi!” Liễu Tiêu Minh đánh xe bò tiếp tục đi về: “ Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? ”

Liễu Tiêu Vân không còn cách nào khác, đành phải nói: “ Quan binh đang bắt trộm cướp thôi. “

Chương thị càng sợ hãi hơn: “ A, có trộm cướp sao, vậy đã bắt được chưa? ” Liễu Tiêu Vân vội vàng nói: “ Quan binh đã bắt được toàn bộ đám trộm cướp TỒI. Liễu Tiêu Minh nghe nói có trộm cướp thì cũng sửng sốt, vừa đánh xe bò vừa nói: “ Sau này vân nên về sớm một chút thì tốt hơn. “

Trở lại chỗ ở tạm, các thôn dân đã đốt rất nhiều đống lửa. Liễu Bỉnh Đức đang đứng ở đầu đường đợi họ. Liễu Tiêu Vân đỡ tẩu tử xuống xe bò.

Liễu Tiêu Minh bước tới trước: “ Lý chính đại bá, bá đang đợi bọn cháu sao? ”

Liễu Bỉnh Đức cau mày hỏi: “ Tiêu Minh, sao lại về muộn như vậy? ”

Liễu Tiêu Minh hơi ngượng ngùng: “ Xảy ra chút chuyện nên nhà cháu về hơi muộn. “

Loading...