Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:28:22
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong số hơn hai trăm người người, theo thống kê thì chỉ có bốn mươi người xây được nhà. Cả ba mươi hộ đều cần xây dựng nhà mới, chỉ có những người này thì không đủ. Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn đề nghị, bốn mươi người kia sẽ tà những người xây nhà chính, còn những thanh niên trên mười lăm tuổi, nam nhân dưới năm mươi tăm tuổi đều có thể tham gia xây nhà, không biết thì có thể đi theo từ từ học, như vậy thì tiến độ xây cũng có thể nhanh hơn một chút. Bốn mươi người xây nhà chính sẽ được trả tiền công năm mươi đồng một người mỗi ngày. Những người theo học xây nhà sẽ được trả hai mươi đồng một người mỗi ngày. Còn về thứ tự xây nhà, sau khi đo đạc phân chia đất, mọi người sẽ bốc thăm để quyết định, như vậy sẽ công bằng hơn.

Nhân công xây nhà đã được xác định, bước tiếp theo là mua gạch ngói và đốn gỗ.

Mọi người đều mới đến, không biết nơi nào có xưởng gạch ngói, vì vậy họ phải đến các thôn hoặc trấn trên để hỏi thăm. Gỗ cũng có thể mua ở trấn trên, cũng có thể lên núi chặt cây.

Cây cối trên núi có thể được chặt tự do, nhưng chỉ có thể dùng để xây nhà. Có gỗ miễn phí, không ai muốn tốn tiền lên trấn trên mua, tất cả đều muốn lên núi chặt cây.

Để khai hoang đất, hơn mười nhà có gia súc có thể cày, dùng chúng khai hoang nhanh hơn sức người nhiều. Huống chi, khai khẩn được càng nhiều đất hoang thì có thể có được càng nhiều ruộng, người không có trâu bò cũng cũng tính toán sẽ bỏ ra mấy lượng bạc để mua một con trâu, bò về cày.

Bình thường mua một mẫu đất cần khoảng mười lượng bạc, nếu mua một con bò để khai khẩn thêm mấy mẫu đất hoang thì có thể kiếm lại số tiền đã tốn để mua con bò đó, điểm này tất cả mọi người đều có thể tính được.

Sau bữa trưa, Liễu Bỉnh Đức lấy lại hơn mười đao kiếm sắc bén trong tay các thôn dân, trả lại cho Liễu Tiêu Vân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-198.html.]

Những vũ khí này đều do Vân nha đầu lấy được từ chỗ bọn thổ phỉ. Số tiền mà Vân nha đầy lấy được từ bọn chúng cũng đã được phân phát cho mọi người, bây giờ đã đến nơi định cư an toàn, tốt hơn hết là trả lại những vũ khí này cho nàng ấy.

Liễu Tiêu Vân hỏi Liễu Bỉnh Đức: “ Lý chính đại bá, Tân Liễu thôn có cân nhắc việc thành lập một đội bảo vệ thôn dân không? ” Đội bảo vệ thôn dân? Vân nha đầu đang nghĩ gì vậy? !Liễu Bỉnh Đức lắc đầu: “ Vân nha đầu, nơi này không có thổ phỉ, cũng không có sơn tặc, hơn nữa chúng ta cũng không phải quan to người cao quý gì,cho nên không cần đội bảo vệ thôn dân đâu. “

‘‘Được rồi. “ Liễu Tiêu Vân lấy lại mười món đao kiếm sắc bén. Nàng nghĩ, nếu sau này Tân Liễu thôn thành lập một đội bảo vệ thôn dân thì những vũ khí này vẫn sẽ được các thôn dân sử dụng.

Sau khi thu dọn bếp nồi, khoảng hơn mười nhà không có trâu bò cùng nhau lên Hưng Đức trấn, định mua bò về khai khẩn đất hoang. Mẹ con Điền thị bán phục linh kiếm được hai mươi lượng bạc, lại được nhận thêm mười lăm lượng bạc làm phí định cư, tổng cộng có ba mươi lăm lượng bạc. Nàng ấy dự định dành mười lăm lượng bạc để xây nhà, bỏ thêm bảy tám lượng bạc nữa mua một con trâu bò về cày, có thể khai khẩn thêm nhiều đất hoang, ngày sau còn có hy vọng. Vì thế, Điền thị đã đi cùng mười hộ kia đến Hưng Đức trấn, nghe bọn họ nói, nếu mọi người đi mua cùng nhau thì còn có thể mua được giá rẻ hơn một chút. Suốt quãng đường chạy nạn, các thôn dân đều sống trong lều trại. Giờ đã về đến nơi định cư mới, các thôn dân không muốn trong lều nữa, định lên núi đốn ít gỗ về dựng nhà gỗ ở tạm. Liễu Tiêu Minh cũng không muốn ở trong lều nữa, hắn ta nhìn mọi người lên núi đốn gỗ dựng nhà tạm, cũng cầm công cụ đi theo.

Chương Nhược Cẩn ngẫm nghĩ một lúc, hắn ta ở lại đây cũng không có gì làm, chi bằng đưa hai cháu trai nhỏ đến thư viện trong huyện thành đi học sớm hơn. “ Muội muội, Tiêu Minh, như vậy đi, hai người chuẩn bị xây nhà đi, ta sẽ đưa Thừa Nam và Thừa Bắc lên huyện thành trước. “

‘‘A!” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đồng loạt trừng lớn hai mắt, cữu cữu định đưa bọn chúng đi sao? Chương thị không hiểu, hình như ca ca hơi vội vàng: “ Ca ca, bây giờ luôn sao? ”

Chương Nhược Cẩn giải thích: “ Ban ngày Thừa Nam và Thừa Bắc sẽ đến thư viện học tập, buổi tối ta có thể dạy hai đứa nó học y thuật. “ Chương thị nhìn Liễu Tiêu Minh, không biết chàng ấy nghĩ thế nào. Liễu Tiêu Minh hiểu, đợi bọn họ sắp xếp cuộc sống ổn định rồi, Chương Nhược Cẩn sẽ đi du ngoạn.

Loading...