Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:28:17
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khỏi phải nói trong lòng các thôn dân vui đến thế nào, bọn họ đã nhận được năm mươi cân lương thực ở Lâm An phủ thành, giờ đến huyện nha Hồ huyện không chỉ nhận được thêm năm mươi cân lương thực cứu tế mà còn có mười lăm lượng bạc làm phí định cư, quả là bất ngờ liên tục đến. Dù ở Lâm An phủ thành nhận được năm mươi cân gạo trắng, còn ở huyện nha Hồ huyện chỉ nhận được năm mươi cân lương thực phụ, trong lòng mọi người vẫn vui như nở hoa. Lúc còn ở Liễu gia thôn làm sao có thể được nhận những quyền lợi như vậy, đây là những thứ mà bọn họ chưa bao giò dám nghĩ tới Đặc biệt tà mười lăm lượng bạc phí định cư, tất cả đều cảm thấy dường như không chân thực, nằm mơ cũng bật cười, lúc dậy nhìn thấy mười lăm lượng bạc vẫn ở đó, họ vui đến mức không ngủ tại được nữa.

Bọn họ đã trả qua muôn vàn khó khăn gian khổ chạy nạn đến đây, đến giờ mọi thứ đều rất tốt đẹp, đây có lẽ là một khởi đầu mới tốt. Các thôn dân vừa đi vừa ngoác miệng cười, thầm nhủ mình thật may mắn.

Đến Hưng Đức trấn, sau khi đi qua mấy thôn khác rồi đi thêm hai canh giờ rưỡi nữa, cuối cùng mọi người cũng đến nơi định cư.

Kỳ thật là do xe đẩy đi hơi chậm, nếu đi xe ngựa thì chỉ cần nửa canh giờ là có thể đến nơi định cư, còn xe bò thì phải một canh giờ rưỡi mới đến. Mọi người dừng lại, đập vào mắt họ là một vùng đất hoang rộng lớn, một cài cái ao nhỏ, dòng sông uốn lượn, núi non trùng điệp.

Cổ sư gia an ủi mọi người: “ Nơi này có núi có sông, chỉ là cần khai khẩn đất hoang, mới đầu có thể có chút khó khăn, sau khi xây nhà xong, khai hoang ruộng rồi thì sẽ thành lập thôn mới, sau này mọi người sẽ không cần lo ăn uống nữa, tóm lại là đắng trước ngọt sau. “

Trước khi đi, Cổ sư gia nói với Liễu Văn Xương rằng hắn ta có thể đến thư viện làm tiên sinh dạy học bất cứ lúc nào, khi nào lên huyện thành thì cứ liên hệ với hắn ta. Cha con Liễu Bỉnh Đức cảm ơn lần nữa. Cổ sư gia dẫn hai nha dịch trở về, ngày mai hắn ta sẽ đưa thư lại đến đo đạc đất làm nhà cho mọi người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-196.html.]

Thôn dân của Liễu gia thôn ở lại. Cuối cùng cũng đến nơi, các thôn dân nhìn nhau, mảnh đất này sẽ là quê nhà tương lai của họ.

“ Từ nay về sau chúng ta sẽ ở lại đây. “

“ Đúng vậy, xây nhà mới rồi khai khẩn càng nhiều đất hoang càng tốt, từ nay về sau nơi này sẽ là nhà mới của chúng ta. “ Liễu Tiêu Vân nhìn vùng đất trong lành tươi mát này, lập tức yêu thích nó. Nơi này được bao quanh bởi núi và sông, là một nơi non xanh nước biếc, nàng có thể xây một biệt thự lớn ở đây, bao quanh là một ngọn đồi nhỏ trồng rừng đào dài đến mười dặm, có cả hồ sen nuôi cá, vào đêm mùa hè, ngắm trăng cạnh hồ sen thật sự rất thơ mộng. Nàng chú ý đến bãi đất hoang sát chân núi kia, lưng dựa vào núi, bên cạnh còn có một cái ao. Được lắm, không tệ, nàng muốn mảnh đất kia, thuận tiện có thể mua luôn ngọn đồi nhỏ cách đó không xa. Mọi người đậu xe ngựa, xe bò và xe đẩy, bắt đầu đi dạo quanh khu đất. Sau khi đi qua đi lại vài vòng, Liễu Bỉnh Đức gọi thôn dân đến để xác định vị trí nhà ở. Phần đất hoang phía nam cao hơn một chút, mọi người đều thích nơi này, ngày mai Cổ sư gia đến có thể đo đạc chia đất cho mọi người.

Xác nhận vị trí xây nhà xong, mọi người giải tán, tiếp tục lang thang khắp khu đất hoang, suy nghĩ sau này sẽ xây nhà mới và khai khẩn đất hoang trên mảnh đất màu mỡ này thế nào. Liễu Tiêu Vân âm thầm nói với ca ca và tẩu tử, nàng muốn xây một ngỗi nhà lớn trên mảnh đất dưới chân núi. Liễu Tiêu Minh lập tức phản đối: “ Muội bị ngốc à, làm gì có ai làm nhà dưới chân núi chứ? Sống gần núi như vậy, lỡ như mấy động vật nhỏ trên núi đi xuống thì sao? ” Thật ra mảnh đất vẫn cách núi khá xa, chỉ là không cùng khu đất với các thôn dân.

Liễu Tiêu Vân thong thả nói: “ Ca ca, nếu động vật nhỏ trên núi xuống thì không phải đúng lúc có thịt ăn sao? ” Liễu Tiêu Minh vẫn phản đối: “ Không được, nếu xây nhà thì vẫn phải ở cùng khu với mọi người mới ổn thỏa. “ Liễu Tiêu Vân lại nói: “ Ca ca, muội còn muốn mua ngọn đồi nhỏ bên cạnh kia nữa, còn cả cái ao gần đó muội cũng muốn mua. “ Liễu Tiêu Minh kinh ngạc: “ Rốt cuộc muội muốn làm gì? ”

Liễu Tiêu Vân cười nói: “ Muội có thể trồng cây ăn quả trên ngọn đồi nhỏ đó, còn có thể trồng hoa sen nuôi cá trong ao nước. “ Liễu Tiêu Minh nghe muội muội nói, bực mình cười lớn: “ Ha ha, muội muội, muội muốn lên trời sao, muốn làm Vương mẫu nương nương có vườn đào tiên và hồ tiên à? ”

Loading...