Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:28:14
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những dân chạy nạn đến trước đó nghe nói chưa có ai ở thì không ai muốn đi khai hoang đất ở khu định cư trong Hưng Đức trấn. Nhóm dân chạy nạn này thật sự khác với những người trước đó. Lưu huyện lệnh lập tức có cái nhìn khác về những thôn dân này. “ Ồ? Các ngươi tình nguyện khai hoang trồng trọt sao? ”

‘‘Đúng vậy!”

“ Ngươi không cân nhắc đến nơi định cư ở Khánh Lý trấn sao? ”

“ Đa tạ đại nhân, bọn ta đã suy nghĩ rõ ràng rồi, tình nguyện đến Hưng Đức trấn định cư. “

Lưu huyện lệnh im lặng suy nghĩ một lát, nếu biết những người dân chạy nạn này được sắp xếp vào một nơi hoang vắng không người ở thì tri phủ đại nhân sẽ nghĩ như thế nào. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn ta nảy ra một ý, hô lên: “ Cổ sư gia!”

Cổ sư gia vội vàng bước tới: “ Tiểu nghe lời căn dặn của đại nhân. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-195.html.]

Lưu huyện lệnh lớn tiếng nói: “ Những người chân chạy nạn này đã chọn mảnh đất định cư ở Hưng Đức trấn để khai hoang trồng trọt, quả là can đảm, họ có thể tự lập thôn, tên là Liễu gia thôn.

Mỗi nhà sẽ được phát mười lăm lạng bạc để làm phí định cư và thêm năm mươi cân lương thực cứu trợ, sau khi đo đạc đất xong sẽ giao cho dân chạy nạn tự do xây nhà ở, miễn phí làm khế ước nhà đất, khai hoang được càng nhiều đất càng tốt, miễn thuế ba năm.

Mặt khác, cây cối trên núi có thể chặt miễn phí nhưng chỉ để làm nhà thôi, không được sử dụng vào mục đích khác, nếu không sẽ bị xử lý theo pháp luật. Bây giờ các ngươi có thể đi theo Cổ sư gia đi làm thủ tục định cư, sau khi hoàn thành, mỗi hộ sẽ nhận được mười lăm lượng bạc định cư và năm mươi cân lương thực cứu tế. “

Các thôn dân nghe vậy đều sững sờ, họ không nghe nhầm chứ, Lưu huyện lệnh đã đưa ra chính sách mới cho dân chạy nạn bọn họ. Các thôn dân sắp trở thành người dân mới của Hồ huyện, có một vị quan lớn thanh liêm biết nghĩ cho dân như vậy là phúc của bọn họ, họ chạy nạn đến đây là đúng đắn. Các thôn dân đều hưng phấn, lớn tiếng hoan hô: “ Lưu đại nhân, thanh thiên đại lão gia!” Đối mặt với những thôn dân chất phác lương thiện này, lại nghe được tiếng hò hét đinh tai nhức óc, Lưu huyện lệnh hơi động lòng, làm việc vì dân chính là trách nhiệm của hắn ta. …

Lưu huyện lệnh có cảm tình rất tốt với đoàn người chạy nạn này, hơn hai trăm người nam nữ già trẻ đều ăn mặc sạch sẽ, ngăn nắp, không có quá nhiều phàn nàn, không gây ồn ào, tinh thần lạc quan, đều là những thôn dân hiền lành nghe lời. Cổ sư gia và thư lại bắt đầu đăng ký hộ tịch cho các thôn dân. Vì bọn họ tự thành lập thôn nên tất nhiên Liễu Bỉnh Đức vẫn là lý chính, bây giờ hắn là lý chính của Tân Liễu thôn. Các thôn dân xếp hàng, ổn định trật tự bắt đầu đăng ký hộ tịch. Chẳng mấy chốc, mỗi người đều được lần lượt đăng ký, ai nấy đều vui vẻ, những ngày chạy nạn đã không còn nữa, bây giờ họ trở thành người dân của Hồ huyện. Sau khi đăng ký hộ tịch xong, các thôn dân xếp hàng để nhận trợ cấp định cư và lương thực cứu trợ.

Mọi việc xong xuôi thì trời đã tối, hơn hai trăm người không vào khách điếm ở, Liễu Bỉnh Đức lén đưa cho Cổ sư gia một lượng bạc, ý nhờ hắn ta sắp xếp một chút xem có thể cho các thôn dân ở lại huyện nha một đêm được không. Những người dân chạy nạn này mang theo thư viết tay của tri phủ đại nhân đến, Cổ sư gia cũng không dám nhận một lượng bạc này, hắn ta liên tục xua tay nói rằng sẽ hỏi ý của Lưu huyện lệnh, bảo các thôn dân đợi tin. Không bao lâu sau, Cổ sư gia mang đến một tin tốt, đêm nay thôn dân có thể trải chăn chiếu trong sân huyện nha nghỉ ngơi, ngày mai Cổ sư gia sẽ dẫn bọn họ đến nơi định cư mới. Đương nhiên là các thôn dân rất vui mừng, không cần ở khách điếm, vừa tiết kiệm lại an toàn. Đêm nay không có người trực, các thôn dân lặng lẽ dựng lều nghỉ ngơi trong nha môn, ngủ một giấc thật ngon.

Ngày hôm sau, vừa mới sáng sớm, Cổ sư gia và hai nha dịch đã cưỡi ngựa dẫn thôn dân đến nơi định cư ở Hưng Đức trấn. Đội ngũ hơn hai trăm người từ từ đi trên đường, Cổ sư gia quan sát suốt đoạn đường, âm thầm cảm thán. Đoàn người này không hề giống dân chạy nạn chút nào, bọn họ có xe ngựa xa hoa, mười mấy chiếc xe bò, mười mấy chiếc xe đẩy, trên xe đầy đồ đạc, nam nữ già trẻ đều tràn đầy năng lượng, dưới chân như có gió thổi đầy sức sống.

Loading...