“ Hả? Lưu đại nhân không có ở đây, vậy thì phải làm sao bây giờ? ”
‘‘Đúng thế, chạy xa như vậy, chúng ta còn phải chờ bao lâu nữa? ” Cổ sư gia lập tức ho khụ khụ khụ vài tiếng: “ Yên lặng nào! Hãy nghe ta nói hết đã. “ Liễu Bỉnh Đức phất tay ra hiệu cho các thôn dân, để mọi người im lặng.
Cổ sư gia không thèm úp mở nữa, nói thẳng: “ Lưu đại nhân sẽ về ngay thôi. Trước khi Lưu đại nhân trở về, bổn huyện có vài nơi được bố trí cho dân chạy nạn. Mọi người có thể đến đó chọn chỗ trước, đợi Lưu đại nhân trở về sẽ sắp xếp tiếp. “
Oa! Bọn họ còn có thể chọn chỗ cho mình nữa. Hồ huyện đối xử với dân chạy nạn tốt quá đi mất. Các thôn dân đều cảm thấy chạy nạn tới đây là được rồi. Liễu Văn Xương cho rằng thư đề cử của bạn cùng trường có tác dụng, vui vẻ không thôi.
“ Ở ngoại ô Hồ huyện có một thôn, quãng thời gian trước đã thu xếp cho mười mấy hộ dân chạy nạn ở đó, bây giờ vẫn có thể thu xếp thêm cho ba mươi hộ dân chạy nạn. Trong thôn đã có sẵn có nhà, giá nhà cửa phụ thuộc vào kích thước to nhỏ. Đất ruộng không nhiều nhưng đều là ruộng tốt, mỗi nhà có thể mua tối đa ba mẫu đất ruộng, một mẫu đất ruộng có giá mười hai lượng bạc, miễn một năm thuế má. Bên cạnh đó, sau khi ở lại đây, quan phủ sẽ phát cho mỗi hộ dân chạy nạn mười cân lương thực. Ưu điểm của thôn này là cách thị trấn Hồ huyện gần nhất, muốn đến thị trấn khá dễ dàng. “
“ Bên cạnh thôn này là một thôn khác, thôn này nằm ở Khánh Lý trấn. Thôn khá lớn, hai tháng trước đã thu xếp cho hai mươi hộ dân chạy nạn ở đó, vẫn còn có thể thu xếp cho ba mươi hộ dân chạy nạn nữa. Thế nhưng ở đó chưa có nhà cửa, mọi người đến đó phải tự xây nhà. Điền trang được chia theo nhân khẩu, sau khi đo đạc điền trang xong, đến huyện nha nộp bạc để xử lý khế nhà và khế đất. Mỗi nhà có thể mua tối đa năm mẫu ruộng, một mẫu đất ruộng có giá mười lượng bạc, miễn thuế má hai năm. Sau khi ở lại đây, quan phủ sẽ phát cho mỗi hộ dân chạy nạn mười cân lương thực. “
“ Nơi cuối cùng, nằm ở Hưng Đức trấn, bởi vì gần núi nên diện tích khá lớn. Ở đó vẫn chưa có người ở, cần phải tự đo đạc điền trang để xây nhà, sau khi đo đạc điền trang xong thì đến huyện nha nộp bạc để xử lý khế nhà và khế đất. Vì nó là đất hoang nên các thôn dân phải tự đi khai khẩn, khai hoang được bao nhiêu sẽ được tính là của mình bấy nhiêu. Bên cạnh đó, các thôn dân ở đây sẽ được miễn ba năm thuế má, còn có thể trở thành một thôn độc lập. Tương tự với hai nơi nói đến trước đó, sau khi ở lại đây, quan phủ sẽ phát cho mỗi hộ dân chạy nạn mười cân lương thực. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-193.html.]
Liễu Bỉnh Đức nghe xong, liên tục nói cảm tạ Cổ sư gia và nói sau khi các thôn dân bàn bạc sẽ đưa ra quyết định. Cổ sư gia nói một hơi nhiều như vậy, mệt đến mức miệng đắng lưỡi khô, hắn ta đang chuẩn bị uống một ngụm trà cho thấm giọng, bỗng có nha dịch chạy vào bẩm báo rằng, Lưu huyện lệnh Lưu đại nhân đã trở về.
…
Nghe mấy nha dịch bẩm báo lại, Lưu huyện lệnh của Hồ huyện vội vã trở về huyện nha. “ Lưu đại nhân, ngài đã về rồi. “ Cổ sư gia vội vàng chào hỏi.
Lưu huyện lệnh đã bốn mươi tuổi, dáng người hơi béo, khuôn mặt vuông, để râu dài, hai mắt sáng ngời khiến cả khuôn mặt trông rất nghiêm nghị. Lưu huyện lệnh vừa vào cửa lập tức hỏi Cổ sư gia: “ Chuyện gì vậy? ”
Cổ sư gia cung kính đưa hai bức thư đến: “ Lưu đại nhân, tri phủ đại nhân đã sắp xếp hơn hai trăm dân chạy nạn định cư lại ở Hồ huyện rồi, tri phủ đại nhân còn đích nhân viết một bức thư cho ngài, mời ngài xem qua. “ Lưu huyện lệnh nhận lấy hai bức thư, liếc nhìn bức thư tiến cử rồi đưa cho Cổ sư gia: “ Ngươi xem rồi làm việc. “
Cổ sư gia vội vàng nhận lấy thư tiến cử: “ Đại nhân yên tâm, tiểu nhân chắc chắn sẽ sắp xếp chuyện này thỏa đáng. “ Sắc mặt Lưu huyện lệnh nghiêm lúc, cẩn thận đọc lá thư do tri phủ tự tay viết. Nội dung của bức thư rất đơn giản và rõ ràng, Lưu huyện lệnh phải đảm bảo rằng những người dân chạy nạn này được sắp xếp định cư ổn thỏa, không được có sai sót.
Sau khi đọc trong bức thư của tri phủ, Lưu huyện lệnh cau mày hỏi Cổ sư gia: “ Còn bao nhiêu nơi có thể sắp xếp cho dân chạy nạn định cư trong huyện chúng ta? ” Cổ sư gia khom người trả lời: “ Hồi bẩm đại nhân, còn ba nơi cho dân chạy nạn định cư, trước khi ngài trở về, tiểu nhân đã cho những người dân chạy nạn kia biết những nơi định cư đó, bây giờ bọn họ đang bàn bạc với nha, đợi đại nhân về rồi sắp xếp lại. “