Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:28:03
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xem ra đôi bên cũng đã nhận ra nhau cả rồi, hai người đều hiểu ý nhau, bèn nhìn nhau mỉm cười. Cười mãi mà chẳng ai chịu lên tiếng trước. Tuy rằng trong lòng đã chuẩn bị từ lâu nhưng chắng rõ vì msao đến khi gặp mặt tại không nói được tên tòi. Mặc Hàn tà khách hàng nàng đã từng bảo vệ ở kiếp trước. Liễu Tiêu Vân là vệ sĩ đặc biệt do hắn cố ý mời tới ở kiếp trước.

Liễu Tiêu Vân nói với vẻ áy náy: “ Cái đó. . . “

Lạc Mặc Hàn nói bằng giọng điệu ôn hòa: “ Đừng ngại, chuyện đó không thể trách ngươi được, đó đều là chuyện trong đại gia tộc của ta. Chẳng qua nugươi cũng chỉ là người bị liên lụy mà thôi. “

Liễu Tiêu Vân nghiêm lúc đáp: “ Đó là nhiệm vụ, chức trách của ta. “

Nàng lấy ngọc bội ra, đưa cho hắn: “ Mặc Hàn, nếu đã đến Lâm An phủ, ngọc bội này ta trả cho ngươi. “

Lạc Mặc Hàn khẽ mỉm cười, kiếp trước hắn tên là Mặc Hàn, còn tên của kiếp này là Lạc Mặc Hàn. . . Hắn không nhận miếng ngọc bội mà nói: “ Ta đã nói rồi, ngọc bội đã cho ngươi rồi thì không cần trả lại. Biết đâu có ngày nào đó ngươi lại cần dùng đến nó thì sao? ”

Miếng ngọc bội đó vừa nhìn đã biết là vật quý giá, sao nàng có thể nhận nó được kia chứ: “ Không có công không nhận lộc, miếng ngọc bội này quý giá quá, ta không thể nhận được!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-190.html.]

Lạc Mặc Hàn cười khẽ: “ Nhận lấy đi! Chẳng phải lúc trước ta còn nói cả mật mã của biệt thự cho ngươi đó thôi? ”

Phải, lúc ấy nàng cũng cảm thấy rất kỳ lạ, khách hàng trẻ tuổi mới của nàng không những nói mật mã biệt thự cho nàng biết mà còn nói cả mật mã quỹ bảo hiểm cho nàng biết luôn. Liễu Tiêu Vân tạm cất miếng ngọc bội đi trước, rồi nói: “ Được rồi, ngươi còn có chuyện gì muốn nói với ta nữa không? ” Lạc Mặc Hàn vội hỏi: “ Ngươi định đi đâu? Ở vùng ngoại ô ta có vài điền trang rất lớn, thôn dân của thôn ngươi có thể tới đó ở! Vấn đề hộ tịch cũng sẽ được giải quyết một cách hết sức dễ dàng. “

Liễu Tiêu Vân nghe xong âm thầm cảm thán, thế này có được tính là gần quan được ban lộc không? Liễu Tiêu Vân cũng không biết các thôn dân được sắp xếp cho ở đâu, nàng không còn cách nào khác đành phải ăn ngay nói thật: “ Có một tú tài trong thôn có thư tiến cử đi Hồ huyện. “ Lạc Mặc Hàn khẽ cau mày, hắn đã cho người sắp xếp điền trang ở vùng ngoại ô đâu vào đấy cả rồi: “ Các ngươi muốn đi Hồ huyện sao? ” Mới đến đây, nàng cũng chưa biết phải đi đâu, nói chung là ca ca và tẩu tử đi đâu nàng sẽ đi đó, đây là trách nhiệm của nàng ở đời này!

Liễu Tiêu Vân nói tiếp: “ Còn phải xem ý của lý chính và các thôn dân thế nào nữa. “ Lạc Mặc Hàn nhìn chằm chằm vào nàng một lúc lâu, bỗng nói: “ Tiêu Vân, ngươi không nghĩ đến chuyện sẽ thành gia lập nghiệp, yên bề gia thất ở Lâm An phủ thành sao? ” Phải rồi, trong tay nàng có bạc, dù có thành gia lập nghiệp, yên bề gia thất ở Lâm An phủ thành cũng chẳng phải chuyện gì to tát.

Liễu Tiêu Vân khẽ mỉm cười với đôi mắt sáng ngời, nàng nhẹ nhàng nói: “ Có chứ! Ở nông thôn có đất đai, trong thành có nhà cửa, mọi thứ cứ từ từ rồi tính!” Nụ cười nhẹ nhàng, đôi mắt sáng ngời linh động, mang theo sự tự tin khiến con tim hắn khẽ rung động. Lạc Mặc Hàn ho nhẹ một tiếng, nói: “ Tiêu Vân, Tiêu Phi vẫn ở M quốc, đệ ấy đã bao giờ nhắc đến sư huynh nào với ngươi chưa? ” Hả, gì cơ? Đôi mày xinh đẹp của Liễu Tiêu Vân khẽ cau lại, đôi mắt sáng nhìn chằm chằm vào hắn: “ Mặc Hàn, ngươi biết đệ đệ của ta à? Ngươi là sư huynh mà đệ ấy hay nhắc đến đó ư? ”

Đôi mắt sâu thăm thẳm của Lạc Mặc Hàn cũng nhìn chằm chằm vào Liễu Tiêu Vân, hắn gật đầu thừa nhận, thong thả nói: “ Đúng thế. Tiêu Vân, ta đã biết ngươi từ lâu, thế nên sau khi về nước kế thừa gia sản mới cố ý tìm đến công ty của các ngươi để mời ngươi đến làm vệ sĩ đặc biệt cho ta. “ Liễu Tiêu Vân im lặng, kiếp trước nàng đã từng nghe đệ đệ của mình nói rất nhiều lần, rằng đệ ấy có một sư huynh, sau khi biết chuyện nàng là bộ đội đặc chủng đã trải qua huấn luyện vệ sĩ đặc biệt, thường xuyên hỏi thăm chuyện của nàng. Có thể nói sư huynh này là người hâm mộ trung thành của Liễu Tiêu Vân. Lần nào đệ đệ cũng lôi người này ra để trêu ghẹo nàng nhưng người theo chủ nghĩa độc thân là nàng chẳng để chuyện đó ở trong lòng.

Lần nào bị trêu nàng cũng nở nụ cười cho qua, cũng chẳng thèm hỏi đến tên tuổi của người nọ. Một người sống tự do cho hết một đời, chẳng phải là chuyện hết sức tốt đẹp hay sao, cần gì phải đèo bòng làm chi cho khổ?

Loading...