Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:28:00
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi người đã chuẩn bị giấy tờ hộ tịch kỹ càng từ lâu. Giấy tờ hộ tịch quá quan trọng, lý chính đã nhắc nhỏ thôn dân từ trước, có giấy tờ hộ tịch là có thể chứng minh được thân phận của bọn họ. Không có giấy tờ hộ tịch, rất có thể sẽ bị xem là dân chạy nạn. Bị coi là dân chạy nạn sẽ rất đáng thương, dân chạy nạn không có thân phận, không có đất ruộng, có lẽ ngay cả đời sau cũng không được tham gia khoa cử. Điều đó tương đương với việc sẽ không có ngày vang danh thiên hạ, đi đến đâu cũng sẽ bị người ta ghét. Hơn hai trăm người sắp xếp thành một hàng thật đài, vài tên quan binh đi kiểm tra, đối chiếu giấy tò hộ tịch của từng người một.

Những quan binh này kiểm tra rất kỹ càng, thái độ cũng không tệ lắm. Lúc kiểm tra đến Liễu Tiêu Vân, quan binh ngẩng đầu lên nhìn nàng một chút, bỗng hỏi: “ Ngươi là Liễu Tiêu Vân? Là người của Liễu gia thôn à? ”

“ Đúng vậy!” Đôi mắt của Liễu Tiêu Vân sáng quắc lên, một tia sáng lạnh lùng thoáng hiện lên trong mắt nàng, sau đó lập tức biến mất, khôi phục lại dáng vẻ như thường. Trong lòng nàng thầm nói, trên giấy tờ hộ tịch đã viết hết sức rõ ràng rồi còn hỏi nhiều như thế để làm gì?

Khí chất của Liễu Tiêu Vân mạnh mẽ cỡ này khiến cho toàn thân quan binh nọ cảm thấy lạnh, hắn ta không dám hỏi thêm câu nào nữa, cúi đầu âm thầm nói, hắn ta cũng chỉ là làm theo quy định thôi mà.

Trong lòng Liễu Tiêu Minh thầm cảm thấy lo lắng, huynh ấy còn tưởng rằng muội muội của mình gặp phải chuyện gì không hay.

Khi quan binh kiểm tra đến Chương Nhược Cẩn, hắn ta mở hòm thuốc, lấy ra một tờ giấy, không chút hoang mang đưa tới. Sau khi xem xong, mấy tên quan binh cảm thấy hơi ngạc nhiên nhưng họ cũng không nói gì, tất cả tỏ ra vô cùng cung kính, thông qua cho hắn ta luôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-189.html.]

Cả nhà Liễu Tiêu Minh cũng đã thông qua kiểm tra, họ cảm thấy lo lắng thay cho Chương Nhược Cẩn. Chương thị nhìn thấy ca ca mình thuận lợi đi qua, tẩu ấy bèn kéo Chương Nhược Cẩn qua một bên, khẽ hỏi: “ Huynh à, đã xảy ra chuyện gì thế? Huynh vừa cho bọn họ xem cái gì đấy? ”

Chương Nhược Cẩn làm như không có chuyện gì xảy ra, cười nói: “ Muội cứ yên tâm. Không sao đâu. Chẳng phải ta đã nói với muội rồi đó thôi, hai năm trước, ta đã từng tới Lâm An phủ rồi. “

Thấy ca ca mình không muốn nói nhiều, Chương thị cũng không hỏi thêm nữa, tẩu ấy biết, ca ca không muốn mình lo lắng nên đã gạt tẩu ấy rất nhiều chuyện. Liễu Bỉnh Đức vốn muốn nói với quan binh rằng, Chương Nhược Cẩn là thân thích của thôn dân Liễu gia thôn, các thôn dân cũng có thể đứng ra bảo lãnh cho hắn ta. Thấy Chương Nhược Cẩn không có giấy tờ hộ tịch cũng chẳng có giấy thông hành, chỉ lấy một tờ giấy từ hòm thuốc ra, chẳng rõ bên trên viết những gì. Chỉ biết là sau khi xem xong, quan binh rất cung kính để hắn ta đi qua, Liễu Bỉnh Đức cảm thấy rất ngạc nhiên với chuyện này.

Các thôn dân còn đang đứng xếp hàng chờ tới lượt kiểm tra, Liễu Tiêu Vân đứng ở cửa thành nhìn khắp mọi nơi, mỗi chỗ một chút. Đây chính là Lâm An phủ, nơi được xem là thành có mỹ cảnh đẹp như tranh vẽ ở cái thời đại không thể tưởng lượng được này sao? ” Liễu cô nương, vương gia cho mời cô nương đến gặp. “ Một thị vệ bước tới khẽ nói với nàng.

“ Ừ!” Liễu Tiêu Vân cau mày, cuối cùng nàng cũng đã đến địa bàn của hắn. Liễu Tiêu Vân nhìn ca ca và tẩu tử của mình đang đứng nói chuyện với Chương Nhược Cẩn, nàng bèn đi cùng thị vệ đến chỗ cái đình nhỏ cách đó không xa. Lúc họ sắp tới gần đình nhỏ, thị vệ lùi xuống để một mình Liễu Tiêu Vân đi đến đó. Đứng dưới đình nhỏ là một nam nhân dáng người mảnh khảnh, người này khoác trên mình một bộ cẩm bào màu trắng, trong vừa anh tuấn nho nhã, lại vừa ôn ấm áp, dịu dàng như ngọc.

Người này là Lạc Mặc Hàn, khi biết Liễu Tiêu Vân đã đến Lâm An phủ, hắn lập tức lên ngựa phi tới đây. Liễu Tiêu Vân vừa mới đặt chân lên bậc thang của đình nhỏ, Lạc Mặc Hàn đã tới đón, con ngươi của hắn sâu thẳm, dịu dàng nhìn chằm chằm vào nàng: “ Chào ngươi, Liễu Tiêu Vân. “ Liễu Tiêu Vân dừng chân, ngước mắt nhìn thẳng vào hắn đáp: “ Chào ngươi, Mặc Hàn. “

Hai người không hẹn mà cùng giơ tay ra bắt tay nhau. Ha ha! Chuyện bắt tay chào hỏi kiểu này là chuyện hết sức bình thường ở kiếp trước.

Loading...