Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-05-26 14:27:43
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương chưởng quầy hấp tấp sửa tại: “ Ngài thấy hơi đắt hả? Hay là như vậy, ta bớt cho ngài thêm một lượng nữa, tà còn mười một lượng bạc, được không? ” Dù Vương chưởng quầy cố gắng mthuyết phục Hạ thợ săn mua với giá thấp hơn, hắn ta vẫn không mảy may d.a.o động. Ngân sách mà Hạ thợ săn chuẩn bị cho việc mua bò vốn chỉ vỏn vẹn mười lượng bạc mà thôi, hắn ta còrn phải mua buồng xe nữa, tổng chi phí không thể quá mười một lượng bạc được.

Giờ thì Vương chưởng quầy cuống quýt thật: “ Ta thấy ngài thích con bò này nên mới phá giá như vậy. Hauy thế này, nếu ngài thật sự muốn mua con bò này thì tính cả buồng xe, ta lấy của ngài hết mười một lượng bạc thôi, thế đã được chưa? Đây là giá thấp nhất rồi, không thể bớt thêm được nữa đâu, chẳng khác gì tặng buồng xe miễn phí cho ngài rồi đó!”

Được thêm buồng xe nữa mà mất tổng cộng mười một lượng bạc, đã đủ dự trù của Hạ thợ săn rồi.

Hạ thợ săn nói với Vương chưởng quầy: “ Vương chưởng quầy, cho ta xem con bò này trước đã. “

Vương chưởng quầy lau mồ hôi trên trán, hắn ta biết đến đây về cơ bản đã bán được con bò này rồi bèn gật đầu đồng ý: “ Ngài cứ cẩn thận xem nhé. “ Đã mua xe bò thì bò sẽ trở thành tài sản quan trọng trong nhà, bởi vậy khi mua phải kiểm tra thật cẩn thận, không được chếnh mảng dù chỉ một chút. Sau khi kiểm tra cẩn thận con bò đực này, Hạ thợ săn quyết định sẽ mua nó: “ Vương chưởng quầy, lấy giá ngươi nói đi, cả con bò này lẫn buồng xe, tổng cộng mười một lượng bạc, ta mua. Giờ đi xem buồng xe thôi. “

Vương chưởng quầy cố gắng làm khuôn mặt tươi cười đã sượng trân của mình tươi tắn thêm chút đỉnh: “ Vâng vâng vâng! Ngài đúng là hào phóng mà!”

Vương chưởng quầy dẫn Hạ thợ săn đi xem buồng xe. Liễu đồ tể nhắm được một con bò cái và một con bê vẫn còn b.ú sữa mẹ. Liễu đồ tể hỏi tiểu nhị đang đứng bên cạnh mình: “ Con bò cái và con bê này giá sao? ”

Tiểu nhị nhanh nhẹn trả lời: “ Bò cái và bê hết mười sáu lượng bạc tất cả. “ Liễu đồ tể thấy giá này hơi đắt, chi bằng mua mỗi bò cái thôi, không mua bê nữa. Thế là Liễu đồ tể lại hỏi tiểu nhị: “ Còn bò cái không thôi thì sao? ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-182.html.]

Tiểu nhị nói liến thoắng: “ Con bò cái đó giá mười ba lượng bạc, xét về lâu về dài thì nên mua hai con bò một lần sẽ tốt hơn. Con bê đó là bê đực, chỉ cần nuôi thêm nửa năm, một năm nữa là cho kéo xe, cày ruộng được rồi. “ Nghe vậy, Liễu đồ tể đắn đo mãi không biết nên quyết định thế nào, mua đắt quá thì sợ Lâm thị lại trách gã. Trước khi đi, Liễu đồ tể chỉ nói mua xe bò thì mua một con bò về là được rồi, ngặt nỗi gã lại thích con bê kia quá.

Đúng lúc này, Vương chưởng quầy đi tới, hắn ta đã sắp xếp người làm giấy tờ mua xe bò cho Hạ thợ săn xong. Vương chưởng quầy vừa nhìn đã hiểu thấu Liễu đồ tể đang đấu tranh tâm lý thế nào, hắn ta dùng lại chiêu cũ: Mua bò tặng buồng xe miễn phí. Nghe Vương chưởng quầy bảo mua bò sẽ được tặng buồng xe miễn phí, Liễu đồ tể cắn răng, bất chấp việc có thể sẽ bị Lâm thị mắng mà mua cả bò cái lẫn con bê.

Liễu đồ tể cũng theo tiểu nhị đi xem buồng xe, chọn được buồng xe rồi thì ra quầy trả tiền. Ngoài ra, Liễu Tiêu Minh, Chương Nhược Cẩn, những nhà khác cũng mua bò dưới sự cố gắng thuyết phục của Vương chưởng quầy, tất nhiên họ cũng được tặng kèm buồng xe. Liễu Tiêu Minh vừa ý một con bò đực cường tráng, nó mới ba tuổi rưỡi, kéo xe được mà cày ruộng cũng được nốt, trông cực kỳ khỏe mạnh.

Liễu Tiêu Minh hỏi Vương chưởng quầy: “ Con bò này giá bao nhiêu thế? ” Vương chưởng quầy cười nói: “ Ngài có mắt nhìn quá, con bò đực này bọn ta bán mười hai lượng bạc!”

‘‘Ồ!” Liễu Tiêu Minh định thảo luận với Chương Nhược Cẩn.

Vương chưởng quầy tưởng Liễu Tiêu Minh ngại giá đắt bèn bảo: “ Ngài thấy hơi đắt hả? Tiền nào của nấy thôi, hễ là vật có giá trị thì ngài mua sẽ không chịu thiệt đâu. Nếu ngài mua con bò đực này, ta sẽ tặng kèm buồng xe cho ngài!” Liễu Tiêu Minh không thèm ngước lên nhìn hắn ta lấy cái nào: “ Buồng xe thì ngươi chả đơn nào cũng tặng!” Vương chưởng quầy cứng họng, tắt tiếng ngay tắp lự.

Ngắc ngứ cả buổi trời, hắn ta mới dám lên tiếng: “ Bớt một lượng bạc, ngài thấy sao? ”

Liễu Tiêu Minh từ tốn trả giá: “ Mười lượng bạc!”

Tám nhà còn lại đều đã mua xe bò xong, Vương chưởng quầy cũng muốn làm cho xong đơn hàng cuối cùng này, lời ít hơn chút thì đành chịu vậy.

Loading...