Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:55:58
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ Vâng ạ!” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc không hẹn mà cùng reo tên đồng ý. Lúc này, Liễu đồ tế gọi Chương Nhược Cẩn sang đổi thuốc cho con út của mình. Chương Nhược Cẩn xách hộp thuốc lên, theo Liễu đồ tế ra khỏi lều bạt.

Đến khi các thôn dân thu dọn đồ đạc đâu ra đấy, Liễu Bỉnh Đức kiểm tra xem bếp đã tắt lửa chưa rồi bắt đầu kiểm kê số người.

Đếm số người thấy đãr đủ, đội ngũ hơn hai trăm người lại lên đường.

Có lẽ vì được ăn uống đầy đủ nên từ cánh mày râu đến cánh mày liễu, từ người già đến trẻ con đều trông cực kỳ phấn chấn tinh thần, ai nấy cũng ucất bước leo núi với những bước chân tràn trề mạnh mẽ.

Có thôn dân hỏi Liễu Bỉnh Đức: “ Lý chính, có phải ngày mai chúng ta sẽ ra khỏi núi được rồi không? ”

Liễu Bỉnh Đức dõng dạc trả lời: “ Qua đêm trong núi thêm một buổi tối nữa là ngày mai chúng ta sẽ xuống núi. “

Nghe lý chính bảo vậy, bầu không khí im ắng lạ lùng bất chợt bao trùm lên hai trăm người ở đây. Họ sắp được xuống núi thật ư?

Song, chỉ trong giây lát, tâm trạng của các thôn dân lại ngập tràn nỗi niềm hân hoan vô bờ. Bọn họ đã đi cả một quãng đường dài trên ngọn núi này gần hai mười ngày trời, cuối cùng có hy vọng ra khỏi ngọn núi hùng vĩ này rồi!

Có thôn dân hỏi tiếp: “ Lý chính, xuống chân núi rồi thì đi trên đường chính ngay được chứ? ” Liễu Bỉnh Đức không trả lời, Liễu Văn Xương lên tiếng: “ Cho dù ra được đường chính thì cũng phải đi thêm vài trăm dặm nữa mới đến địa phận của Lâm An phủ được. “

‘‘Hả? Nói vậy nghĩa là phải đi thêm chừng mười ngày nữa à? ”

‘‘Ngươi đừng lo, đường chính dễ đi lắm chứ không mệt như này đâu. “

“ Đi trên đường chính đúng là không mệt mấy, cơ mà đâu có ăn thịt được. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-165.html.]

‘‘Cũng đúng, mặc dù đi bộ trong núi hơi mệt nhưng lại được ăn thịt mỗi ngày, cả trái cây rừng và rau dại ăn hoài không hết nữa. “

‘‘Mía ngoài kia cũng không ngọt bằng ở đây. “

‘‘Có tiền thì ở đâu không mua được thịt!”

“ Khi nào ổn định chỗ ở rồi, chúng ta còn phải xây nhà, mua đồ đạc để bố trí nhà cửa, rồi còn mua ruộng mua nương rẫy nữa, có cái nào là không cần bạc đâu, tiết kiệm được chừng nào hay chừng đó. “

‘‘Nói cho cùng chúng ta vẫn còn thiếu thốn tiền bạc lắm!”

‘‘Sao không thấy linh chi và nhân sâm trong núi nhỉ? Nghe nói mấy thứ đó trị giá hàng nghìn lượng bạc đấy!”

‘‘Không có linh chi và nhân sâm nhưng theo Chương đại phu hái dược liệu cũng bán được cho hiệu thuốc, gom được một ít bạc mà. “

“ Ngươi nói chí phải. Ơ, Chương đại phu đâu rồi? ”

‘‘Chương đại phu lại đi hái dược liệu rồi. “ Các thôn dân vừa đi vừa bàn tán đầy náo nhiệt. Thời tiết hôm nay trời trong nắng ráo, bọn họ đã sắp xuống núi, vô vàn những dược liệu dễ dàng tìm thấy mọc khắp quanh đây, Chương Nhược Cẩn lại nổi hứng hái dược liệu, thế là tuột lại phía sau từ lúc nào không hay.

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc cũng cõng cái gùi nhỏ, hái dược liệu ở tuốt đuôi đội ngũ. Liễu Tiêu Vân theo sau bọn họ, thấy hai đứa nhỏ khát thì cho chúng uống ít nước linh tuyền, thấy chúng đói thì lấy ba trái táo ra, ba cô cháu ăn chung. Mặc dù đi sau hái dược liệu nhưng ba người họ vẫn không quên lấp đầy bụng mình. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc rất tinh mắt, số hai đứa cũng may mắn đến không ngờ, chúng đi được một quãng đường thì phát hiện một cây đại thụ khô cằn mọc đầy linh chi quanh rễ. “ Cô ơi! Linh chi! Tử linh chi kìa!” Liễu Thừa Nam che miệng reo lên.

Liễu Thừa Bắc cũng há hốc mồm: “ Woa! Nhiều tử linh chi ghê chưa!” Liễu Tiêu Vân lại gần kiểm tra, quả thật là vậy, xung quanh gốc cây khô khổng lồ này có đến mười mấy gốc tử linh chi từ lớn đến nhỏ!Liễu Tiêu Vân thì thầm dặn dò hai đứa cháu: “ Hai đứa cứ từ từ hái, đừng nôn nóng. “ Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc cẩn thận hái những gốc tử linh chi ở đây, vẻ chăm chú trên hai gương mặt bầu bĩnh ấy khiến Liễu Tiêu Vân nhìn mà cảm thấy đáng yêu vô cùng.

Một suy nghĩ hiện lên trong lòng Liễu Tiêu Vân: “ Thừa Nam, Thừa Bắc, gốc tử linh chi nào nhỏ quá thì hai đứa để lại nhé. “

‘‘Dạ dạ, cháu biết rồi cô ạ!” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc vâng lời. Chốc lát sau, hai cậu nhóc đã hái trọn tất cả các gốc tử linh chi có ở đây. Bọn nhỏ tinh ý đặt chúng xuống tuốt đáy gùi nhỏ, đắp thêm những dược liệu khác trên đó để lấp đi, sau đó tiếp tục công cuộc tìm dược liệu. Liễu Tiêu Vân đi ở đằng sau, nhân lúc hai đứa nhóc không chú ý, nàng thu gốc cây khô mọc vài ba ngọn tử linh chi nhỏ này vào không gian.

Loading...